Chap 108: Rắn

1K 79 1
                                    

Thiệu Tây đọc xong sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Mục Kinh Trập, "Mẹ, cái này. . ."

"Con biết cái này nghĩa là gì sao? Tuy rằng cái này năm cấp hai mới học qua, nhưng ta tin tưởng con đại khái có thể hiểu được."

Mục Kinh Trập suy nghĩ một lúc và chỉ vào Thiệu Đông: "Để đề phòng, Tiểu Đông, hãy dịch nghĩa của nó."

Thiệu Đông ngoan ngoãn nói: "Nghĩa là ông trời muốn giao cho ai trách nhiệm nặng nề thì trước tiên phải làm cho tinh thần người đó u uất, cơ bắp mỏi mệt, khiến người ta đói khát, khiến người ta sống trong cảnh nghèo khổ, khiến người ta phải khổ sở mỗi ngày. Khiên cho mỗi hành động đều không vừa ý, điều này sẽ kích thích tâm trí anh ta, khiến anh ta kiên trì và tăng khả năng cho anh ta."

Mục Kinh Trập giơ ngón cái lên với Thiệu Đông: "Rất tốt." Sau đó nhìn Thiệu Tây: "Nghe hiểu chứ?"

Thiệu Tây vẫn không nhìn ra ý tứ của Mục Kinh Trập, thật sự ngây ngốc nói: "Hiểu."

"Con hiểu là tốt rồi." Mục Kinh Trập vỗ vỗ cậu, ra hiệu để bọn nhỏ đi qua: "Lại đây, hôm nay ta sẽ cho các con tẩy sạch phong kiến ​​mê tín, xem tử vi là cái gì, số mệnh không tốt sẽ hại người, nghĩ như vậy là sai."

"Mọi người đều sẽ gặp rất nhiều khó khăn và trở ngại trên con đường trưởng thành, chỉ là nhiều hơn một chút và ít hơn một chút, và các con cũng vậy. Nếu con cảm thấy mình gặp nhiều khó khăn và thất bại hơn người khác, đó đều là có lý do."

Mục Kinh Trập trịnh trọng nói: "Đây là bởi vì các con là thiên tài trẻ tuổi, tương lai nhất định sẽ trở thành người tài giỏi, cho nên các con sẽ phải rèn luyện nhiều hơn."

"Một người phải trải qua một số khó khăn và trở ngại để thành công, vì vậy đây là một bài kiểm tra từ ông trời dành cho các con. Đừng nghĩ quá nhiều, chỉ cần nhớ rằng sau cơn mưa sẽ có cầu vồng."

"Sau này thành tài, nhớ tới xã hội này cống hiến thật tốt, không nên lãng phí đầu óc."

Mấy đứa trẻ mắt sáng lên, đặc biệt là Thiệu Tây: "Thật sao? Thật sự là như vậy sao?"

"Đương nhiên, ta có thể gạt con sao?"

Thiệu Bắc cũng bị thuyết phục: "Cho nên, mẹ, nếu chúng con gặp nhiều khó khăn và thất bại trong tương lai, đó cũng là vì chúng con sẽ trở thành những người mạnh sau này và đó sẽ là bằng chứng cho sự ưu tú của chúng con. Chỉ bằng cách vượt qua những điều này, chúng con mới có thể có thể thành công đúng không?"

"Đúng vậy, Tiểu Bắc thật sự rất thông minh." Mục Kinh Trập không chút do dự khen ngợi, sau đó thận trọng nói: "Cho nên sau này nếu gặp phải thất bại, cũng đừng nghĩ tới mình có cái gì, nếu cảm thấy thực sự khó khăn, các con cứ nhớ tới đọc thuộc lòng bản văn này."

"Được, chúng ta cùng đọc thuộc lòng đi." Thiệu Đông đã thuộc lòng rồi: "Con sẽ giúp các em đọc thuộc lòng."

Mục Kinh Trập gật đầu, sau đó nhìn Thiệu Tây: "Tiểu Tây không chỉ cần ghi nhớ, mà ta nghĩ nó cần tăng cường trí nhớ."

Mục Kinh Trập suy nghĩ một chút: "Tiểu Tây, đêm nay con trước tiên chép bài thơ này mười lần, chép không xong thì đừng ngủ, ngày mai dậy sớm ta sẽ xem con đã đọc thuộc lòng như nào."

(Phần 1) Xuyên sách: Thập niên 80 trở thành mẹ kế của năm lão đạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ