Mục Tuyết nhờ Trương Phi chăm sóc Thiệu Tây?
Mục Kinh Trập không nghĩ đến còn có chuyện này, "Chị yêu cầu anh ta chăm sóc bọn nhỏ? Từ khi nào? Vì cái gì?"
Mục Tuyết thoáng qua một tia mờ mịt, còn có thể là vì cái gì, bởi vì năm đó cô suýt chút nữa trở thành mẹ Thiệu Tây .
Cho dù không thành, cô vẫn cảm thấy thương cảm mấy đứa trẻ, nên vẫn nhờ Trương Phi quan tâm bọn chúng.
"Mới là mấy ngày trước, cho nên đều là em hiểu lầm."
Mục Kinh Trập lắc đầu: "Không, tuyệt đối không phải hiểu lầm."
"Mục Kinh Trập, em có thể đừng cứng đầu như vậy mà chịu một chút trách nhiệm được không? Nếu cứ cãi nhau không chịu xin lỗi, thầy Trương thật sự không muốn dạy Thiệu Tây nữa. Thiệu Tây nên làm thế nào đây? Thằng bé sẽ nghỉ học sao?"
Mục Kinh Trập muốn nói nếu không được còn có giáo viên khác và trường học khác, nhưng đã khựng lại trong giây tiếp theo.
Trong cái thôn này chỉ có duy nhất một ngôi trường.
Lớp hai cũng chỉ có một lớp.
Mục Tuyết nhìn Mục Kinh Trập đang suy tư, hít một hơi thật sâu, "Nếu em muốn tốt cho Thiệu Tây, em hãy xin lỗi thầy Trương ngay bây giờ , đồng thời hứa với anh ấy sẽ không quan tâm đến việc dạy dỗ của anh ấy trong tương lai. Chị tin rằng thầy Trương không phải là loại người thù lâu nhớ dai."
"Tôi xin lỗi cũng được, nhưng tôi không thể tin tưởng anh ta, anh ta chính là người sẽ ôm hận..." Mục Kinh Trập không nói nên lời.
"Mục Kinh Trập, em bị gì vậy? Em thực sự không muốn Thiệu Tây đi học sao?" Mục Tuyết không nhịn được ngắt lời Mục Kinh Trập, trong mắt mang theo sự tức giận.
"Không học thì không học."
"Mục Kinh Trập, ngươi. . . " Mục Tuyết vừa muốn nói tiếp, đột nhiên ý thức được, vừa rồi giọng nói không phải Mục Kinh Trập.
Cô quay lại và nhìn thấy Thiệu Tây ở cửa.
Thiệu Tây liếc nhìn Mục Kinh Trập, sau đó nhìn Mục Tuyết, "Dì ấy nói đúng, ngay cả khi dì ấy không nói hay làm loạn gì, em cũng không thể chịu đựng được, mặc kệ cô có tin hay không, thầy Trương đang nhắm vào em."
"Tiểu Tây, con. . . " Mục Tuyết không nghĩ tới Thiệu Tây sẽ nói như vậy, trong mắt hiện lên vẻ đau lòng, cô cảm thấy mình ý tốt của mình bị phụ bạc.
Thiệu Tây có thể nhìn rõ, lại mím môi, bướng bỉnh không an ủi cô.
Trong lòng cậu thậm chí có chút thất vọng.
Cậu đã từng rất thích cô Mục Tuyết, bởi vì cô Mục Tuyết xinh đẹp và dịu dàng, lại đối xử rất tốt với họ.
Trước đây cha hỏi chúng có thích Mục Tuyết với tư cách là mẹ mới của chúng không, lúc đó cậu và anh trai đều đồng ý.
Sau đó, Mục Tuyết không còn là mẹ của chúng và được thay thế bởi Mục Kinh Trập, cậu vẫn rất không vui.
Nhưng bây giờ nhìn thấy Mục Tuyết nói như vậy về Mục Kinh Trập, cậu lại có chút không thích.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Phần 1) Xuyên sách: Thập niên 80 trở thành mẹ kế của năm lão đại
General FictionTác giả: Hoa Nở Hoa Lạc Hằng Năm Thể loại: tiểu thuyết lãng mạn, xuyên nhanh, điền văn, ngôn tình Editor: Heo mê Truyện Văn án: Mục Kinh Trập xuyên qua một cuốn sách niên đại ngọt sủng , thành nữ phụ ngốc nghếch làm nền cho nữ chính , chồng lại vừ...