Ngay khi Lý Chiêu Đệ nói điều này, Thiệu Đông và những người khác cũng thở phào nhẹ nhõm và gật đầu, người xem xung quanh cũng phải bị thuyết phục, ánh mắt kỳ quái lập tức đổ dồn về phía Triệu Lan và Thiệu Kỳ Vân.
Triệu Lan và Thiệu Kỳ Vân đỏ mặt tía tai, nhất thời không thể phản bác, bởi vì không thể phủ nhận rằng bây giờ Mục Kinh Trập đã thực sự kiếm được tiền, không ai có dũng khí đứng lên phản đối việc nói cô là người giàu nhất trong thôn.
Vì vậy Thiệu Kỳ Vân chỉ có thể cười nhạo một tiếng, nói: "Đừng có khoe khoang như vậy, chỉ là tốn có chút tiền, bây giờ một mình chị ta có tận mấy đứa trẻ kiếm ra tiền, chị ta còn cần tiêu cái gì nữa? Hơn nữa chị ta tiêu tiền cho tụi nhỏ cũng chỉ vì sau này sẽ thu lại được..."
Thiệu Kỳ Vân muốn chửi bới thêm, nhưng Thiệu Nam và những người khác không thể nghe nổi nữa.
"Đủ rồi!" Thiệu Nam không thể nhịn nỗi, cắt ngang lời nói của Thiệu Kỳ Vân: "Cô là cái quái gì mà dám ở đây bình phẩm người khác, còn về hút máu, cô mới là kẻ hút máu, cô cho rằng mọi người đều là kẻ ngốc sao? Khuôn mặt thật của nhà các người, lẽ nào mọi người lại không biết?"
Thiệu Nam cười một tiếng: "Thu hồi lại bộ mặt kinh tởm của các người đi, hôm nay tôi nói rõ cho các người biết, mặc kệ các người tốn bao nhiêu tâm tư công sức, bọn tôi cũng không theo các người trở về."
"Cũng đừng nghĩ đến việc bôi xấu mẹ của tôi, bọn tôi sẵn lòng tiêu tiền cho mẹ, tiền do bọn tôi kiếm ra thì bọn tôi sẽ tự quyết, dù cho mẹ không lấy cũng không tới lượt các người, đừng lãng phí thời gian ở đây đoạt bọn tôi về nữa, tôi nói rõ luôn là bọn tôi không hề muốn! Không muốn cùng các người trở về, càng không muốn nhận các người!"
Thiệu Nam vừa mở miệng, sức chiến đấu đã được triển khai hoàn toàn, nó khiến Triệu Lan và Thiệu Kỳ Vân tức giận vô cùng, Triệu Lan muốn mắng chửi nhưng đã bị Thiệu Kỳ Vân nhanh tay cản lại.
Đã đến nước nỳ rồi không thể bốc đồng, cô ta nén giận, bất đắc dĩ thở dài: "Tiểu Nam, cô lo lắng con sẽ trở thành bộ dạng này nên mới muốn đem con về nhà nuôi nấng."
"Con xem trước kia con ngoan ngoãn lễ phép biết bao nhiêu, bây giờ nhìn lại bộ dạng này của con có nơi nào giống một đứa trẻ, đều bị Mục Kinh Trập dạy hư mất."
Sau khi nói xong, Thiệu Kỳ Vân nhìn mọi người: "Mọi người cũng thấy rồi đấy, chuyện còn hơn thế nữa, đứa nhỏ này bị cả nhà Mục Kinh Trập dạy hư mất rồi. Trong thôn không ai biết không biết danh tiếng của Lý Chiêu Đệ và Mục Kinh Trập, trẻ con gặp tốt học tốt, gặp xấu học xấu, về sau sẽ thành dạng gì đây?"
Thiệu Kỳ Vân nói xong cũng đợi mọi người gật đầu tán thành, nhưng chờ mãi cũng không thấy gì, cô ta khó hiểu, Triệu Lan bên cạnh gấp gáp kéo tay áo của Thiệu Kỳ Vân: "Đã qua lâu rồi."
Thiệu Kỳ Vân không ở thôn Đại Đông, vì vậy cô ta Không biết rằng hình tượng của Mục Kinh Trập và Lý Chiêu Đệ đã thay đổi, đặc biệt là sau những gì xảy ra với bà Mục lần trước, muốn sử dụng hình ảnh người phụ nữ đanh đá sẽ không được nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Phần 1) Xuyên sách: Thập niên 80 trở thành mẹ kế của năm lão đại
General FictionTác giả: Hoa Nở Hoa Lạc Hằng Năm Thể loại: tiểu thuyết lãng mạn, xuyên nhanh, điền văn, ngôn tình Editor: Heo mê Truyện Văn án: Mục Kinh Trập xuyên qua một cuốn sách niên đại ngọt sủng , thành nữ phụ ngốc nghếch làm nền cho nữ chính , chồng lại vừ...