Chương 45

887 60 3
                                    

- Con đã có bạn gái...

.
.
.

Vương Nhất Bác được sự cho phép của Tiêu Chiến, cuối cùng hắn cũng có được tình cảm của người ta, hiểu được tâm ý của người ta cho nên hắn vui vẻ lắm, thế nhưng dù hắn có muốn ở lại nơi này thêm nữa, Tiêu Chiến cũng nghiêm túc không chịu

Ngày hắn xếp quần áo chuẩn bị rời đi, Tiêu Chiến vẫn ở một bên giúp hắn. Vương Nhất Bác thực sự không nỡ cho nên cứ lảm nhảm bên tai Tiêu Chiến

- A Chiến, về thành phố với anh có được không?

- Tuần trước anh gọi điện thoại về cho ba mẹ, chẳng phải bọn họ còn thúc giục anh trở về gấp kia mà, chắc chắn có chuyện gì quan trọng cho nên trưởng bối mới hối thúc anh như vậy, anh trở về đi

Vương Nhất Bác vẫn không chịu, hắn lắc đầu với Tiêu Chiến

- Tay anh vừa mới tháo bột, vẫn còn yếu lắm, anh muốn ở lại thêm vài tuần nữa

Tiêu Chiến trông thấy hắn kì kèo không chịu đi, cứ lấy lý do cái tay chưa khỏe mà níu lại nơi này hơn hai tuần rồi, cho nên cậu phải nhỏ giọng dụ dỗ

- Anh về trước nghe trưởng bối nói chuyện đi đã, em ở đây sắp xếp xong công việc liền trở về thành phố tìm anh

Vương Nhất Bác lúc này mới miễn cưỡng gật đầu

- Anh biết rồi, số điện thoại và địa chỉ nhà, em thuộc cả chưa?

- Rồi mà, anh hỏi cái này cũng vài chục lần rồi không biết chán sao? Hay anh nghĩ em ngu ngốc không thể nhớ nỗi địa chỉ và số điện thoại

- Anh không có ý đó

Nói rồi hắn dừng lại động tác gấp quần áo mà tiến tới đứng đối diện với Tiêu Chiến, dang tay kéo Tiêu Chiến lại ôm chặt vào lòng

- Anh sẽ rất nhớ em

- Tối nào cũng ôm em ngủ mà còn nhớ gì nữa?

- Thì bởi vì quen hơi cho nên rời xa sẽ không nỡ, sẽ rất nhớ em đó không phải sao?

Tiêu Chiến được ôm, ở trong lòng hắn khẽ cười rất nhỏ, sau đó để dỗ cho anh người yêu lớn tướng nhưng tính cách có chút trẻ con này, cậu đã phải hôn lên khắp mặt hắn để lấy lòng

Vương Nhất Bác trông thấy Tiêu Chiến chủ động, hắn không chịu thua liền đổi khách thành chủ rồi nhanh chóng tìm đến môi Tiêu Chiến mà hôn làm cho Tiêu Chiến không thể nào chống đỡ được với hắn

Lúc rời ra, Tiêu Chiến vừa thở hổn hển vừa trừng mắt với hắn

- Anh lúc nào cũng thích ức hiếp em như vậy sao?

- Anh nào dám ức hiếp em

Trông thấy Vương Nhất Bác vừa vươn đầu lưỡi ra liếm lên môi trên vừa trả lời mình như vậy, Tiêu Chiến có chút tức giận đưa nắm đấm đấm lên ngực hắn hai lần

Vương Nhất Bác cảm nhận lực đánh rất nhẹ nhưng hắn thích diễn liền giả vờ ôm ngực, mặt nhăn nhó than đau, hắn không ngừng mè nheo bắt Tiêu Chiến phải xoa xoa lên ngực mình hắn mới thỏa mãn

(Bác Chiến - End) Là Anh Nhìn Trúng EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ