Chương 42

642 48 0
                                    

- Chung giường...

.
.
.

Mong muốn đổi phòng cuối cùng cũng được thực hiện, tuy căn phòng dịch vụ dành cho một người này không thể so bằng với những căn phòng dịch vụ khác trong thành phố nhưng chung quy vẫn được Vương Nhất Bác cảm thấy hài lòng một chút, ít ra hắn không cần cảm thấy khó chịu vì sự ồn ào của những người khác mang lại, đã vậy hắn còn được Tiêu Chiến chăm sóc nhiệt tình mà không cần lo sợ đến ánh mắt dị nghị của những người xung quanh

Bữa tối được Tiêu Chiến mua, cả hai cuối cùng cũng giải quyết xong. Đang khi Tiêu Chiến dọn dẹp mọi thứ, lúc này Vương Nhất Bác mới lên tiếng đề nghị

- Em, có thể giúp anh tắm rửa được không?

- Hả? Tắm, tắm rửa sao?

Tiêu Chiến có chút ngượng ngùng với lời đề nghị này, mặc dù cả hai đều là đàn ông, nhưng không hiểu sao cậu vẫn cảm thấy xấu hổ

Vương Nhất Bác quan sát sắc mặt của Tiêu Chiến, nhận thấy cậu có sự bối rối rõ ràng, hắn biết người này là đang xấu hổ cho nên mới lên tiếng giải thích

- Anh chỉ có thể sử dụng được một tay, nên việc tắm rửa cực kỳ bất tiện, hay là như thế này đi

Vương Nhất Bác giả vờ bày ra khuôn mặt ủy ủy khuất khuất, nói

- Nếu em cảm thấy không thể giúp anh tắm rửa được thì gọi giúp anh một y tá nam vào đây giúp anh tắm có được không?

Vương Nhất Bác đắn đo suy nghĩ lắm mới nói ra lời này, mặc dù bản thân đánh cược Tiêu Chiến sẽ có một chút ghen tuông không để cho người khác động vào hắn nhưng hắn cũng chẳng tự tin là bao, sợ Tiêu Chiến gọi người khác vào tắm cho hắn thật luôn thì thật là khó xử

Nhưng mà hắn mặc kệ, đánh cược một lần xem sao?

Mà lần cược này, Vương Nhất Bác quả thật thắng lợi hoàn toàn, Tiêu Chiến trầm ngâm suy nghĩ một chút vậy mà gật đầu hứa giúp hắn đi tắm, nói lý do không thể gọi y tá nam tới giúp hắn là vì sợ tốn kém

Tiểu thiếu gia như Vương Nhất Bác mà sợ tốn kém sao? Chỉ là Tiêu Chiến không muốn hắn bị người khác trông thấy cơ thể của hắn mà thôi. Nghĩ sao thì trong lòng cảm thấy rất vui vẻ

Như đã hứa, sau bữa tối gần một giờ đồng hồ, cuối cùng cũng đến giờ đi tắm

Một người háo hức chờ mong, một người gấp gáp muốn chết

Vương Nhất Bác ngồi trên ghế, cánh tay băng bột được Tiêu Chiến cẩn thận học ni lông chống nước, sau đó cậu chậm rãi cởi từng nút áo cho Vương Nhất Bác

Khó khăn lắm mới cởi được cái áo bệnh nhân rộng thùng thình ra khỏi người Vương Nhất Bác, tới lúc nhìn xuống quần dài của đối phương, Tiêu Chiến xấu hổ chần chờ mãi mà chưa có dấu hiệu động tay động chân

Vương Nhất Bác từ trên cao nhìn xuống, trông thấy Tiêu Chiến còn ngây ngốc ngồi đó, trầm giọng nói

- Em cởi nốt cái quần cho anh đi, tay anh bất tiện

- Cái này, cái này không cần cởi có được không?

Tiêu Chiến vẫn không ngẩng đầu nhìn hắn, Vương Nhất Bác buồn cười với thái độ của cậu, hắn biết Tiêu Chiến đang xấu hổ, mà nếu xấu hổ thì có thể Tiêu Chiến có tỉnh cảm với hắn mới cảm thấy như vậy. Nếu một đứa con trai bình thường không có ý gì với nhau, giúp nhau đi tắm đã là chuyện hết sức bình thường. Càng nghĩ lại càng cảm thấy hưng phấn, Vương Nhất Bác giả bộ đằng hắng hai tiếng, sau lại lên tiếng đề nghị

(Bác Chiến - End) Là Anh Nhìn Trúng EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ