Chap 25

121 13 0
                                    


" Hay là đi bar đi ? "

" Cũng được đó, anh trai tớ có mở một quán bar nhỏ, bao lành mạnh, vào quẩy một tí rồi về cũng được. "

Mọi người đều đồng ý trước ý kiến của bạn học này, chỉ riêng Jungkook thấy hơi dè chừng một chút. Lớp trưởng ngồi kế bên cậu, quay sang thấy mặt Jungkook khá trầm thì lên tiếng hỏi thăm:

" Sao thế Jungkook ? Cậu không khỏe chỗ nào hả ? "

" K-không phải, chắc tớ không đi với các cậu được đâu, Min Yoongi sẽ mắng tớ mất. " Jungkook nghe cô hỏi thì giật mình thoát khỏi sự mông lung, bối rối đáp lại.

" Ầy, không nói thì sao ngài ấy biết được, đi thêm 1 tiếng rưỡi nữa rồi về, vừa khít 10 giờ còn gì. "

Bọn người kia nghe cậu từ chối, cũng thêm lời vào để năn nỉ cậu đi.

" Đúng vậy, vào đó ngồi chơi thôi rồi về, không có làm gì bậy bạ đâu. "

Jungkook nghe " không có gì bậy bạ " cũng không biết bậy bạ là như thế nào nhưng vì sợ phá hỏng ngày vui làm bọn họ mất hứng nên cũng đành gật đầu đồng ý. Thế là một đoàn người kéo nhau bắt xe đi đến Bar Euphoria. Trong lớp tất nhiên có người đã qua sinh nhật, nhưng cũng có người sinh nhật chưa đến và Jungkook là một trong số đó, cậu chưa đủ 18 tuổi để vào những nơi như vậy nhưng vì đây là quán của anh bạn học kia nên cả lớp được vào trót lọt. Bước vào phía bên trong, Jungkook như choáng ngợp bởi ánh đèn nhập nhòe và tiếng nhạc xập xình lùng bùng khắp phía. Bọn họ yên vị ở một góc trong quán, gọi rượu và đắm chìm vào cuộc vui không hồi kết. Jungkook cùng vài người bạn gọi nước ép trái cây nhưng vì cũng muốn thử chút rượu nên có rót vài ly nếm thử. Đứa nhỏ ngốc nghếch sau vài phút cũng dần hòa nhập với cuộc vui, tâm sự mọi thứ trên trời dưới biển với bạn học, duy chỉ một cái là không dám đứng lên nhảy với đám người kia vì cậu hay ngại lắm. Mãi chơi đến quên cả thời gian, chỉ đến khi nốc hết ly rượu thứ năm, Jungkook mới bắt đầu dần cảm thấy chếch choáng, đầu óc quay mòng mòng dần không kiểm soát được hành động của bản thân nữa.

***

Min Yoongi mãi mê quay cuồng với đống công việc, quên mất mình đã bỏ lỡ thứ gì đó. Mãi cho đến khi hoàn thành deadline, hắn ngước nhìn lên đồng hồ bấy giờ đã điểm số 12. Cảm thấy có chút bực mình vì đứa nhỏ Jeon Jungkook giờ này vẫn chưa về. Gập lại laptop thẳng lưng bước ra ngoài phòng khách, Min Yoongi ngồi xuống chiếc ghế sofa mềm, tay bắt lấy điện thoại nhắn tin cho cậu. Màn hình hiển thị tin nhắn đã nhận nhưng tuyệt nhiên lại không thấy cậu đọc hay trả lời. Yoongi vẫn khá bình tĩnh ngồi dựa lưng vào ghế, nhắm mắt thư giãn mặc dù hai mày đã cau chặt lại.

Bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, hắn nhìn cái tên hiển thị trên đó rồi bắt máy, hạ thấp tông giọng:

" Mấy giờ rồi chưa về ? "

Cô gái lớp trưởng bên đầu dây nghe giọng " hỏi thăm " đầy " thân thương " của Min Yoongi, trong lòng thầm cầu nguyện cho Jeon Jungkook nhiều chút.

" T-tôi là lớp trưởng của bạn học Jeon, hiện tại cậu ấy đang ở Bar Euphoria trên đường yyy, ngài có thể đến đón cậu ấy về không ạ !? " Cô gái trẻ ấp úng báo tình hình, run sợ cảm nhận từng luồng khí tức của Yoongi dường như đang tràn qua màn hình như muốn đem cô đi quăng cho cá sấu ăn.

[Yoonkook] Ngoan thì mới được thương!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ