" Cốc...cốc...cốc... "" Mời vào! "
" Xin chào, Min tổng. "
Người đàn ông với phong thái lãnh đạm bước vào, lịch sự chào hỏi người ở trong phòng một tiếng rồi cũng nhàn nhã bước lại đó, ngồi xuống chiếc ghế ở đối diện.
" Lâu rồi không gặp. Một năm qua vẫn ổn chứ ? " Người với mái tóc xanh bạc hà nổi bật cất giọng, hiếm khi hỏi thăm người khác, nay lại có nhã hứng mà đối thoại một cách tử tế.
" Thú thật thì chẳng ổn chút nào, nhiều chuyện xảy ra quá haha. " Jeon Junghyun cười nói có chút cợt nhả, ngã lưng ra sau dựa vào chiếc ghế da đắt tiền, hai tay kê sau đầu nhắm mắt hưởng thụ trong chốc lát.
Min Yoongi hắn ta một năm qua không ở đây, hắn có chuyến công tác xa nhà ở tận Thụy Điển nên mọi vụ việc xảy ra ở Đại Hàn này hắn chẳng biết gì cả, cũng vì công việc bận bịu cùng với sự lười quan tâm nên tất nhiên là đừng có hỏi hắn, hắn biết chết liền.
Cứ tưởng " nhiều chuyện xảy ra " mà Junghyun nói là chuyện của công ty nên hắn chỉ động viên một chút chứ không muốn hỏi sâu vào làm gì cả. Hai người đàn ông lại tiếp tục chú tâm vào bản hợp đồng, nguyên tắc làm việc của bọn hắn rất rõ ràng, khi bắt đầu làm việc là tuyệt đối không nói đến chuyện ngoài lề nữa. May mắn là cả hai cũng có chút hợp nhau nên với các dự án thì chẳng có gì phải lo lắng, đều giải quyết và lên kế hoạch rất nhanh gọn lẹ. Bọn họ cứ thế đắm chìm vào công việc, chẳng màn đến cớ sự gì bên ngoài nữa.
***********************
Gần hai tiếng trôi qua, Jungkook tỉnh dậy trong cơn mê ngủ, ngọ nguậy trên chiếc ghế sofa êm ái một lúc mới có thể ngồi dậy. Cậu nhóc dụi dụi đôi mắt, ngơ ngẩn chẳng biết bản thân đang ở đâu mà lạ quá trời.
" Đây là đâu ? Anh hai bị ai bắt đi mất rồi...? "
Đứa nhỏ thấy mình ở một mình trong căn phòng có tone chủ đạo là màu trắng, trong lòng dâng lên một nỗi sợ vô định kì lạ. Jeon Jungkook định thần, ngồi dậy xỏ giày vào rồi đứng lên mở cửa đi ra ngoài. Cô gái đứng trực ở quầy lễ tân thấy có cậu nhóc bước ra từ căn phòng mà Jeon đại thiếu gia lúc nãy căn dặn vội lấy điện thoại bấm dãy số trên chiếc danh thiếp mạ bạc gọi đi. Đầu dây bên kia bắt máy trầm giọng một tiếng, cô gái có chút run nhẹ những vẫn gấp gáp thông báo cho anh ta:
" Jeon đại thiếu gia, cậu nhóc mà ngài kêu tôi trông chừng đã tỉnh dậy rồi ạ, hiện tại cậu ấy đang đứng ở ngoài này. "
" Được, tôi xuống ngay. "
Junghyun vừa hay kịp lúc kí xong các hợp đồng, nhận được cuộc gọi của cô nhân viên liền xin phép Min Yoongi rời đi. Hắn ta không nói gì, trực tiếp đi xuống dưới, dù gì cũng hoàn thành công việc hôm nay, tự thưởng cho bản thân một ngày tan làm sớm vậy.
Jungkook ở dưới đây ngẩn ngẩn ngơ ngơ bỗng nhiên từ sau lưng có một bàn tay nào đó đẩy mạnh cậu về phía trước. Đứa nhỏ loạng choạng mất đà ngã vào chậu cây cảnh trước mặt. Nhóc con hốt hoảng, lách người qua để tránh vật to cứng nhưng không may phần vai trái vẫn bị đập mạnh vào nó. Jungkook co người, tay ôm lấy vai đau đến nhắm tịt mắt. Những người xung quanh thấy thế thì cũng lại đỡ cậu lên, hỏi thăm ríu rít. Junghyun lúc này bước xuống thấy em mình đang bị một vài người vây quanh, gần đó là đống đổ vỡ của chậu cây liền tức giận mà bước tới quát lớn:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Yoonkook] Ngoan thì mới được thương!
FanfictionVăn án: Jungkook ngây ngốc rơi vào lưới tình của một gã tồi tệ, vào đúng ngày sinh nhật thứ 17 của em, gã đã cho em một bất ngờ đầy đau khổ. Sau 3 tháng tỉnh dậy, em hoàn toàn quên mất đi một phần kí ức về biến cố hôm đó. Em được anh hai gửi cho một...