Chương 108

97 6 0
                                    


Khương Vũ đưa Cừu Lệ vào phòng hóa trang có lò sưởi, lại nhắc anh cởi quần áo ướt sũng trên người để tránh cảm lạnh.

Phòng hóa trang rất rộng, có hai bàn gương trang điểm được xếp song song nhau. Trước mặt gương bày ngổn ngang các loại phấn nén, phấn phủ, nào là chì kẻ mày, bút kẻ mắt. Trên kệ tủ đựng quần áo treo phục trang, đầm múa thiên nga màu đen và trắng cùng với các phụ kiện khác.

"Đây là phòng trang điểm em với Hi Hi dùng chung, không có người nào vào đâu." Khương Vũ đẩy Cừu Lệ vào phòng tắm: "Tắm trước đã, anh coi anh sắp cóng thành đá rồi."

Cừu Lệ cũng cảm thấy bộ dạng ướt như chuột lột hiện giờ của mình thật nhếch nhác, anh bước vào phòng tắm xối nước nóng.

Khương Vũ gọi điện thoại cho Tiểu Lưu – trợ lý của Tạ Uyên. Chưa đầy nửa tiếng sau, trợ lý Tiểu Lưu đã gõ cửa phòng hóa trang rồi đưa cho Khương Vũ một bộ vest sạch sẽ.

"Đây là quần áo dự phòng chuẩn bị cho ông Tạ để tránh phát sinh tình huống ngoài ý muốn."

"Cảm ơn anh."

Khương Vũ hiểu tình huống ngoài ý muốn là khi Tạ Uyên tham dự nhiều tiệc tối đến mức không đếm xuể thì luôn luôn có phái đẹp vô cùng thạo nghề hất lên quần áo ông nào là rượu vang, bia với đủ loại thức uống hòng chỉ để giành được cơ hội bắt chuyện nên trợ lý Tiểu Lưu mới luôn dự phòng thêm một bộ đồ.

Vóc người và chiều cao của Cừu Lệ với Tạ Uyên không khác mấy. Bộ đồ vest cao cấp tối màu và khuy áo sơ mi trắng cài đến nút trên mà anh khoác trên người trông rất cân xứng và tinh tế.

Anh tựa lưng vào bàn trang điểm, trong sự kiêu ngạo và lãnh đạm lại để lộ đôi chút ham muốn mờ nhạt.

Khương Vũ đi tới, tự tay thắt lại cà vạt cho anh: "Đợi lát nữa em nói trợ lý Lưu dẫn anh vào sảnh trước xem biểu diễn."

Cừu Lệ nắm cổ tay mảnh mai của cô, kéo người đến trước mặt, hướng mắt xuống dưới ngắm nhìn.

Nửa phần thân trên váy thiên nga vô cùng bó sát người, tôn lên dáng người mềm mại, thướt tha của cô gái. Vòng eo nhỏ nhắn đường cong mượt mà, dời đến phong cảnh trước mắt lại càng không có cách nào dùng câu chữ để miêu tả. (Chỗ này chắc mn hiểu ha~ *nháy mắt*)

Cho dù là không làm gì chỉ cần nhìn cô, Cừu Lệ cũng sắp không nhịn nổi.

"Anh không có hứng thú với ba lê, chỉ hứng thú với người múa ba lê."

Lúc Khương Vũ bật cười, mày mắt hệt như một bức tranh thủy mặc thoáng chốc bừng nở[1].

"Vậy nên anh là vì em quay mới lại Bắc Thành ha."

"Ừ."

Anh chống đầu gối giữa hai chân cô, tách ra, để cô ngồi lên đùi mình.

Khương Vũ muốn hôn anh nhưng Cừu Lệ lại nghiêng mặt tránh đi, khẽ thầm thì: "Lớp trang điểm sẽ bị phai."

Khương Vũ cầm son môi lên vặn, đặt trên bàn: "Vậy anh cẩn thận chút, lát nữa tô lại giúp em."

Giây tiếp theo, Cừu Lệ cũng không kiềm nén được khao khát mãnh liệt trong người mà hôn cô.

Boss phản diện đợi tôi đến cứuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ