Trong phòng khách sạn Hoàng Quan khu Tân Châu, trước cửa sổ thủy tinh sát đất, một người phụ nữ mặc âu phục công sở được cắt may vừa người đang khoanh tay nghe thông tin từ tai nghe Bluetooth.
"Chết rồi không phải càng tốt à? Bớt đi hai đối thủ."
Người phụ nữ nói tiếng Quảng Đông, mái tóc được chăm sóc kỹ đen bóng được cẩn thận bới lên sau gáy, âm điệu có sức quyến rũ như khói như băng, chẳng qua lời nói ra có phần lạnh lùng.
Bên kia tai nghe Bluetooth rất kích động nói gì đó, người phụ nữ nhíu mày, đầu dây bên kia biểu hiện sợ sệt rõ ràng, mặc dù cô ta không để bụng nhưng cẩn thận mới đi được đường dài, hiện tại thế cục Trung Quốc đại lục không giống như xưa, lại đang ở Việt Giang, nhân thủ không đủ, làm việc rất bó tay bó chân.
"Người cầm đầu năm đó đều bị rút sạch phản cốt, anh cũng tận mắt chứng kiến cảnh thi hành án, không để kẻ nào còn sống, hai vụ án Hướng Xương Vinh và Lâm Thành Đào không nhất định là trả thù chuyện năm xưa... Những kẻ sống sót không đáng bận tâm, không có tham dự vào trọng tâm, chúng không làm được chuyện gì đâu."
"Được rồi, em biết anh lo lắng, anh yên tâm, đợi đến lúc em lấy được công trình là có thể khuyên cha nhả ra, thả anh trở về. Anh ở bên đó giúp em vài phần, chuyện năm đó làm không gọn gàng đẹp đẽ gì mới khiến cha không đủ lòng tin vào anh, vào công trình Thanh Sơn... Cho nên lần này dự trù tài chính cho em không nhiều lắm, em còn cần tài chính rót vào, cũng dễ bề chi phối, khiến công trình chỉ thuộc về vợ chồng chúng ta... người ngoài không thể nhúng tay!"
"Anh phải giúp em, lấy cho đủ tài chính."
Người phụ nữ hạ thấp giọng, có chút âm u hung ác, bỗng nhiên chuyển sang dịu dàng, trấn an người chồng đang bất an đầu dây bên kia điện thoại.
Bing boong~
Tiếng chuông cửa kéo dài, người phụ nữ theo bản năng nhìn về phía màn hình quan sát, thấy một người đàn ông mặc hoodie đen đứng trước cửa, đeo khẩu trang che kín mũi miệng, không thấy rõ mặt mày, sau lưng là hộp đàn, người kia vẫn không nhúc nhích đợi cô ta mở cửa.
Con ngươi cô ta co rút lại, vội chạy nhanh vào phòng khách, móc một khẩu súng lục bỏ túi lớn chừng lòng bàn tay trong va li ra cầm chắc trong tay, cô ta cầm điện thoại lên, do dự thoáng chốc lại bỏ xuống, cẩn thận dời bước đến trước cửa, khẩn trương nuốt nước miếng, ánh mắt lóe lên vẻ hung ác.
"Ai?"
Cô ta vừa dứt lời lập tức nhìn thấy qua màn hình quan sát, người đàn ông rút khẩu súng giảm âm ra nhắm ngay chốt cửa nổ vài phát súng bụp bụp, cô ta không kịp suy nghĩ nhiều, nhanh chóng lui về phòng khách, trốn sau lưng ghế sô pha.
Ghế sô pha bị trúng liên tiếp mấy phát súng, bông mềm bên trong bắn ra, người phụ nữ giơ khẩu súng lục bỏ túi lên nhắm ngay gã sát thủ đang đứng ở cửa phòng mở rộng, "đoàng đoàng" mấy tiếng liên tục bắn hụt, một viên đạn xé gió bay đến, nháy mắt đục một lỗ trên đầu vai cô ta.
Người phụ nữ bất chấp đau đớn, vội đổi súng sang tay trái, ngay giây sau, một tiếng vang trầm đục vang lên, đầu vai trái bị bắn thủng, đau đớn nóng rát lan tràn toàn thân, lúc này họng súng đen ngòm đã ngắm ngay hai đầu lông mày cô ta.
YOU ARE READING
[Chuyển Ver | Tiệp Quang] Anh Đến Từ Vực Sâu
FanfictionTác giả: Mộc Hề Nương Thể loại: đam mỹ, phá án, 1×1, cường cường. Edit: OnlyU Nguồn: Tấn Giang ‼️LƯU Ý‼️ ‼️[TRUYỆN CHUYỂN VER TỰ ĐỌC PHỤC VỤ VIỆC ĐU CP CỦA BẢN THÂN, MONG CÁC BẠN KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC, NẾU CÓ VẤN ĐỀ MÌNH SẼ DỪNG ĐĂNG TẢI TRUYỆN‼️