Khoảng thời gian này ăn bữa ăn tối có chút sớm nhưng ăn trưa lại muộn, không trên không dưới vừa đúng năm giờ. Mùa hạ trời tối muộn, hướng ngoài cửa sổ đều là tảng lớn Yuuhi Kurenai tươi đẹp. Trang Noãn Thần không dám thưởng thức sự vật, đúng như trước cô cũng không thích mùa thu Bắc Kinh, mê hoặc lòng người, cánh chim xinh đẹp giấu ở ánh sáng sắc bén, cuối cùng cô không chút kiêng kỵ đi thưởng thức đi cảm thụ lại bị đâm vào thương tích khắp người. Một bữa cơm ha ha hàn huyên một chút hơn hai giờ, mở mắt nhìn trời, trời chiều đã sớm thu lại, ngoài cửa sổ đều là mây tía. . Hai giờ, Trang Noãn Thần cùng anh đại khái chính là tán gẫu chút chút chuyện ở Đức Mã , sau Trình Thiếu Tiên lại nói đến Hạ Lữ , anh cho là Hạ Lữ từng làm qua chuyện thủy chung giống như là một cây gai cắm ở trong cổ họng không ra được không xuống được nhưng lại không thể không thừa nhận, Hạ Lữ thật sự là tấm vải. Anh lại nói tới tổng bộ có biến động, muốn triệu hồi tổng bộ, Trang Noãn Thần liền cười anh tiết lộ Thoòng tin cơ mật, thế nhưng anh lại mím môi cười xem thường. Bữa ăn xong là món điểm tâm ngọt là mùi thơm ngào ngạt hương hoa hồng của bánh ngọt, cánh hoa hồng được làm giống thật như đúc, nếu như dựa vào mắt đi phân biệt tuyệt đối cho là cánh hoa, nhẹ nhàng bơ hoà tan vào muỗng nhỏ , dính thấm vào người hoa hồng hương.
Trang Noãn Thần nhẹ nhàng cười, "anh muốn mập chết tôi sao?" Giữa răng môi bị mùi hoa xâm nhiễm, cô cười cũng quấn hương thơm hoa ảnh. Không biết từ lúc nào bắt đầu, cô đã thành thói quen ăn bánh pho mát sau khi ăn xong món điểm tâm ngọt, nếu như là cùng Giang Mạc Viễn cùng nhau dùng cơm, vô luận đi đâu ăn, món cuối cùng anh đều có thể giống như là ảo thuật biến ra món cô thích ăn nhất là bánh pho mát. Hoa hồng hương như một lưỡi dao sắc bén, lòng của cô cũng theo vậy mà hạ xuống, đã sớm không có huyết dịch trái tim chỉ còn lại vết thương đau đớn, đau đớn này lại bị trái tim tán loạn giống như gợn sóng nhẹ nhàng tràn ra, mắc kẹt ở cổ họng tựa hồ hít thở không thông.
"Nghe nói ăn đồ ngọt sẽ làm tâm tình tốt, lại nói, tôi thấy cô gầy hơn nhiều, mập sẽ khỏe mạnh." Trình Thiếu Tiên đối với chút ngọt ngấy gì đó không có hứng thú, còn dư lại rượu đỏ ở trong chén từ từ thưởng thức, ly rượu đỏ phủ trên nóc đèn thủy tinh chiếu được quang ảnh đan vào, ánh sáng lưu chuyển khắp ngón tay thon dài của người đàn ông, nhìn anh đi lên cao quý ưu nhã vô cùng."Ngày mai sẽ có mưa, có thể tránh ra cửa liền tránh khỏi tránh." Anh lại bổ sung câu. Trang Noãn Thần nghiêng đầu liếc mắt nhìn ngoài cửa sổ, đã sớm không còn bóng dáng trời chiều. Đúng vậy, hôm nay ráng đỏ thật đẹp, nhưng là dấu hiệu ngày mai mưa to. Đẹp đến mức tận cùng thường thường sẽ làm người ta bất ngờ Đại Nghịch Chuyển, như hôm nay trời chiều, như mùa thu Bắc Kinh, cũng như Giang Mạc Viễn .
Hít sâu một hơi mới đè xuống, giương mắt nhìn về phía Trình Thiếu Tiên khóe môi nâng lên nhạt như Lê Hoa loại cười lúm đồng tiền, "tôi nào có yếu ớt như vậy, sáng sớm ngày mai còn phải họp đấy."
"Coi như cô thật quyết định đi Vạn Tuyên cũng không cần gấp gáp như vậy, ngày mai thứ năm, cô không bằng chuẩn bị hai ngày Thứ hai báo cáo." Trình Thiếu Tiên để ly rượu trong tay xuống, canh chừng đáy mắt cười như ẩn như hiện ưu thương của cô.
![](https://img.wattpad.com/cover/59199246-288-k871997.jpg)
VOCÊ ESTÁ LENDO
Khế ước đàn ukulele
RandomMình chờ edit tren ss truyện lâu quá nen tự edit cho nhanh K hay Nhưng mn đọc tạm vậy Đây là chương từ sau khi Giang Mạc Viễn đi công tác cùng Sa Lâm về, Sa Lâm bị Gina cùng Trình Thiếu Tiên giằn mặt yêu cầu tránh xa a Giang. -> Mẹ chồng nàng dâu đạ...