Chap 10: chiến tranh...

139 4 1
                                    

Lòng người, ai cũng không muốn chơi đùa, chính là bị bức đến không chịu nổi. Trang Noãn Thần cũng không muốn đùa bỡn dù chỉ một chút, nhưng cô cho rằng mình đã làm đúng, Sa Lâm cũng cần phải được dạy dỗ . Cô dựa vào Giang Mạc Viễn liền ác với cô ta, vậy cũng là cô ta gieo gió gặt bão. Nói thật, trên quan hệ nam nữ cô luôn luôn đơn giản , nhưng cũng không phải dễ bắt nạt. Cùng Sa Lâm tiếp xúc thời gi­an không lâu, nhưng nói chuyện cũng không khó phát hiện cô ta thực lòng yêu Giang Mạc Viễn , loại người này một khi cảm thấy có cơ hội có thể lợi dụng làm sao có thể từ bỏ ý đồ? Cô chính là cố ý dùng lời tới kích thích Sa Lâm, kích thích cô một đường đi theo mình đi tới Đức Mã, ngay trước mặt Giang Mạc Viễn trình diễn một màn, cô thật muốn xem, Giang Mạc Viễn rốt cuộc là vấn vương độ nào? Anh thấy Sa Lâm thì như thế nào? Tức giận? Còn vấn vương? Hay hoặc giả là tình thế khó xử, cùng cô thẳng thắn tất cả? Còn nữa, Thấy Sa Lâm ở trước mặt liền đầu đuôi ngọn ngành nói cho cô biết, Trang Noãn Thần thật ra thì tôi đã sớm hối hận khi cưới cô rồi, người tôi yêu vẫn chỉ có Sa Lâm . Nhưng coi như là kết cục xấu nhất nhưng Sa Lâm cũng phạm vào một đại kỵ, đàn ông so với phụ nữ luôn có gia đình trong lòng, vô luận đoạn hôn nhân này làm hắn thất vọng thế nào, người đàn ông đều sẽ không dễ dàng nói ly hôn, cho nên, người đàn ông đu thề non hẹn biển với Tiểu Tam thế nào đều không thể chịu được cô ta đến cửa tìm chính thất náo loạn, chứ đừng nói là Giang Mạc Viễn, hắn đã quen chủ đạo người khác, tính cường thế, hắn làm sao có thể chịu được tình thế bị phụ nữ dắt mũi đi? Chỉ là, cái tát này của Giang Mạc Viễn là nằm ngoài dự đoán của Trang Noãn Thần , cô không muốn Mạc Viễn hung ác như vậy. Dính sát trong ngực Giang Mạc Viễn , cô thậm chí có thể cảm thấy sự tức giận trong lồng ngực của hắn, phập phòng, giống như là con thú hoang vọt ra khỏi nhà tù.

Sa Lâm khóc, uất ức vô cùng, thật lâu mới nói lên lời, "Giang Mạc Viễn , anh, anh đánh em. . . . . . Anh là không phân biệt được phải trái, anh ——"

"Vừa rồi, tôi nghe được ba mặt một lời!" Giang Mạc Viễn cắn răng nghiến lợi, gằn từng chữ, "Cô lấy trộm dây chuyền không nói, còn cầm nó chạy tới làm nhục Noãn Noãn ? Sa Lâm, lời tôi nói có phải cô không nhớ chút nào không?"

"Không phải, em. . . . . ." Sa Lâm nói được một nửa chợt rùng mình một cái đột nhiên câm mồm, cô lúc này mới nhớ tới Giang Mạc Viễn đã từng cảnh cáo, không sai, anh từng không chỉ một lần cảnh cáo cô, không cho phép tới quấy rầy Trang Noãn Thần . . . . . . Việc làm hôm nay của đã sai nguyên tắc của anh! Đột nhiên ánh mắt chuyển sang Trang Noãn Thần , cô vùi mặt trong ngực Giang Mạc Viễn, nhìn thẳng vào mắt lại cực kỳ bình tĩnh. Lúc này, Sa Lâm đã hiểu, cô đã bị Trang Noãn Thần đùa bỡn, cô bị lừa rồi ! Một màn này tự nhiên sẽ khiến Giang Mạc Viễn hiểu lầm, để cho anh ấy tưởng lầm là cô chủ động tới tìm Trang Noãn Thần ! Ý thức được điều này, Sa Lâm càng thêm luống cuống, quát lớn, "Trang Noãn Thần , cô là một tên lừa gạt ——" nói xong xông về phía trước đánh cô.

"A. . . . . ." Trang Noãn Thần cố sợ, đem mặt trực tiếp vùi vào trong ngực Giang Mạc Viễn .

Giang Mạc Viễn đưa tay chặn Sa Lâm lại, không nhịn được hung hăng vung tay, Sa Lâm cả người bị đẩy ngã trên mặt đất, lần này sức lực lớn hơn, cô đau đến khóc lớn. "Giang Mạc Viễn , cô ta căn bản không đáng để anh yêu, anh mở mắt xem kỹ một chút, cô ta miệng đầy lời nói dối, là loại đàn bà tham lam hư vinh!" Sa Lâm kêu gào khiến người đi đường dừng chân quan sát. Giang Mạc Viễn sắc mặt tái xanh trông dọa người. Trang Noãn Thần thấy thế đẩy Giang Mạc Viễn ra , khóc chạy tới ven đường, vẫy tắc xi rời đi.

Khế ước đàn ukuleleOnde histórias criam vida. Descubra agora