Việc chuẩn bị quà thực dụng như vậy cho Ngụy Châu thì Lương Nhật cũng có lý do của hắn.
Thứ nhất, Lâm Tôn sắp xuất viện rồi, đẩy cậu ta đi tránh mặt hắn càng lâu càng tốt.
Thứ hai, coi như là bù đắp cho Cảnh Du và Ngụy Châu những gì xảy ra. Cũng mong trong thời gian này, Cảnh Du có thể nhanh tay 1 chút mà tiến tới cầu hôn Ngụy Châu.
Trong bệnh viện, chân Lâm Tôn dần hồi phục rồi, có thể chống nạng đi lại. Hành động lần trước của Lương Nhật làm cho hắn có chút hoang mang.
Lương Nhật ấm áp nhưng từ trước giờ tình cảm của hắn che giấu rất kín. Toàn là tự Lâm Tôn cảm nhận. Lần này hắn bộc phát như vậy thật không phải chuyện đùa.
Lâm Tôn với tay lấy nạng tính ra ngoài hóng chút gió, vừa mở cửa, Lương Nhật bước vào.
- Đi đâu?
- Ra khuôn viên hóng gió.
- Đi.
Lương Nhật dìu hắn đi ra ngoài. Cả hai ngồi trên ghế đá bệnh viện, nhưng lại cách nhau cả 2 gang tay.
- Tại sao hết lần này đến lần khác cấm cản tôi. - Lâm Tôn lên tiếng trước.
- Tôi không thích.- Lương Nhật lạnh lùng, khuôn mặt băng lãnh.
- Những lần trước đều không ngăn cản, sao lần này lại ngăn cản.
- Tôi nói cho anh biết, những lần trước là vì tôi không biết. Còn nữa, toàn là anh "ăn" xong thì bắt thôi thu dọn. Chuyện đã rồi tôi có thể làm gì đây.
- Vậy lần này cậu xem như không biết đi.
- Xin lỗi, tôi không thể.
- Tại sao chứ?
- Tại vì tôi không thể nhắm mắt đưa tay mang thứ tôi yêu quý chia sẻ người khác, dù là tình 1 đêm. Những lần trước là tôi im lặng, do tôi không quản nổi anh. Còn lần này, tôi sẽ triệt để không cho anh suy nghĩ đến cậu ta nữa.
Lâm Tôn thực sự bị con người này làm cho nóng giận. Vơ lấy cây nạng đang dựa vào thành ghế, hắn quật thật mạnh vào người Lâm Tôn.
-Ah, đồ ngốc, sao cậu không né. Rõ ràng là né được sao không né.
Đúng vậy, thân thủ Lương Nhật rất nhanh nhẹn. Cây nạng của Lâm Tôn muốn làm tổn thương Lương Nhật cũng khó. Nhưng mà hắn ngồi yên bất động. chấp nhận 1 gậy này của Lâm Tôn.
- Cậu làm tôi đau, coi như cậu nợ tôi. Món nợ này, tôi sẽ từ từ tính với cậu.
Nói rồi Lương Nhật đứng lên ra về, bỏ lại Lâm Tôn khuôn mặt khốn khổ ngồi ở ghế đá.
1 gậy này quả thực rất đau. Đến thở ra hít vào cũng thấy nhói. Khuôn mặt Lương Nhật nhìn rất khó coi vì kìm nén đau đớn. Về đến phim trường ai chào cậu ta đều nhận được nụ cười nhẹ và cái gật đầu. Lên đến phòng, hắn ta đóng cửa không kín, lại nhanh chóng cởi áo ra xem.
Một mảng lớn từ ngực đến gần bụng bị bầm 1 mảng lớn. Cảh trách lại đau đến thế. Lâm Tôn, chỉ vì tình một đêm của cậu mà cậu nỡ ra tay với người ở cạnh cậu hơn 10 năm sao.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đại Dương Của Em
FanfictionĐây là Fanfic của mình về Cá voi và Châu Châu. Sau những hụt hẩng mà FMT ở Thái Lan và Thượng Ẩn 2 không khởi quay. Rất mong các bạn hãy đóng góp ý kiến về tác phẩm đầu tay này!!! Xiexie