Trên đường về nhà, Cảnh Du tâm trạng rất hứng khởi về câu chuyện của Hạo Nhiên và Lâm Hoàn. Chỉ có Ngụy Châu tay gác trên trán tựa vào cửa kính.
Có chút khó chịu. Cậu không biết mình là đang giận cái gì. Trịnh Nguyệt là chuyện rất lâu rồi. Cảnh Du cũng đã cắt đứt quan hệ rồi. Thì tại sao lại khó chịu như vậy.
- Bảo bối, em nói xem. Cậu nhóc Hạo Nhiên đó rất thú vị đúng không?
Ngụy Châu vẫn không lên tiếng cũng không có phản ứng.
Cảnh Du không biết Châu Châu bị gì nữa. Từ lúc nói chuyện với Hạo Nhiên đến giờ lại làm ra vẻ mặt thiếu đánh đó.
- Bảo bối, em là bị làm sao vậy?
- Không có gì? Phiền quá, đừng hỏi nữa.
Xe đang chạy băng băng trên đường, Cảnh Du chợt thắng lại. Ngụy Châu mất thăng bằng mà đổ về phía trước.
- Cậu chạy xe kiểu gì thế hả? Không biết lái xe sao?
Cảnh Du không trả lời, diện bộ mặt ngây ngốc lấy trong hộc tủ nhỏ trước ghế phụ của Ngụy Châu lấy ra bằng lái xe quốc tế rồi hươ hươ trước mặt Châu Châu.
- Không chỉ trong nước mà còn nước ngoài nữa.
Ngụy Châu cứng họng, không đôi co với Cảnh Du nữa, tức giận mà quát lên.
- Vậy làm gì mà dừng giữa đường vậy hả?
Không trả lời của Ngụy Châu. Cảnh Du cởi dây thắt an toàn đổ người về phía Châu Châu, dùng tay nắm lấy cằm cậu ta rồi đặt lên một nụ hôn da diết.
Châu Châu ra sức kháng cự. Càng kháng cự lại bị Cảnh Du "ăn" sạch. Môi, lưỡi đều bị Cảnh Du hôn đến có cảm giác hơi đau rát.
Ngụy Châu vì phản kháng mà cắn mạnh lên khóe môi của Cảnh Du làm chảy cả máu.
Cảnh Du dứt người ra khỏi Châu Châu, đưa tay đến khóe môi chảy máu mà vân vê.
Ngụy Châu liếc mắt nhìn Cảnh Du, có chút ăn năn, có chút đau lòng. Tên không có tiền đồ này, không phải đang giận sau, tại sao thấy hắn bị ỷ khuất 1 chút lại như vậy chứ.
- Cảnh Du, tôi....
- Được rồi, không cần nói nữa.
Cảnh Du lấy lại dáng vẻ nam nhân Đông Bắc chính trực của mình mà thắt dây an toàn đề máy chạy đi. Cả 1 đoạn đường hầu như không mở miệng ra nói. Trong thâm tâm có chút khó chịu.
Là cậu ta làm thái độ đó trước, là cậu đã hôn cậu ta, tại sao cậu ta lại cắn cậu chứ, cậu làm gì sai? Nửa tiếng trước không phải rất vui vẻ sao?
Ngụy Châu ngồi bên đây liên tục liếm môi, nuốt nước bọt liên hồi. Bị giận rồi.
Xe đổ vào bãi, Cảnh Du tháo dây an toàn, với người ra ghế sau lấy vài túi đồ của cả 2 xách lên tay rồi bước xuống xe đóng cửa. Tất cả những hành động làm một cách nhanh chóng. Cậu cứ vậy mà sải chân bước đến thang máy bỏ lại một kẻ còn ngồi trong xe nhìn theo bóng lưng cậu mà tim đau nhói.
Châu Châu từ từ bước xuống xe, đóng cửa lại thì phát hiện chìa khóa xe được treo ở cây lau kính. Là Cảnh Du muốn cậu khóa xe lại. Ngụy Châu khẽ mĩm cười. Tên này, thực sự không có tiền đồ mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đại Dương Của Em
FanficĐây là Fanfic của mình về Cá voi và Châu Châu. Sau những hụt hẩng mà FMT ở Thái Lan và Thượng Ẩn 2 không khởi quay. Rất mong các bạn hãy đóng góp ý kiến về tác phẩm đầu tay này!!! Xiexie