chương 73

56 4 2
                                    

Cẩn Nhi nghe thấy thanh âm của mẫu thân đã qua đời nhiều năm vốn phá lệ kinh hỉ, nhưng lại nghe được các nàng tình ý với nhau mà nhất thời giận dữ. Lúc này, hai người đó lại làm cử chỉ khác người như thế lại tâm tình Cẩn Nhi kích động vạn phần.

"Các người sao có thể làm chuyện này?!"

"Cẩn Nhi nghe ta giải thích..."

Mai phi nhìn đến Cẩn Nhi mà luống cuống, nàng vội vàng đẩy Nguyệt Thiền ra, lung lay vài cái mới miễn cưỡng chống đỡ được thân mình giải thích cho Cẩn Nhi. Nguyệt Thiền đau lòng nàng bệnh nặng chưa lành nhanh chóng ngăn nàng lại.

"Giải thích cái gì? Còn cần giải thích sao? Mẹ, ta thật sự đã chết, sống lại làm gì để nhìn thấy chuyện đại nghịch bất đạo này! Ngài không làm ... cha thất vọng sao?"

Cẩn Nhi khóc lớn nói, nàng thật sự không thể tin tưởng hết thảy đều là sự thật. Trong lòng Nguyệt Thiền xấu hổ, nàng cúi thấp đầu nhận trách nhiệm.

Lúc này, ngoài cửa dồn dập tiếng bước chân, cửa gỗ khép hờ mở rộng ra, bên ngoài có nhiều quan sai, cầm đầu là một trung niên nam tử đang thở hổn hển quở trách Cẩn Nhi:

"Cẩn Nhi một nữ hài tử làm sao biết..." Chưa nói xong, hắn thấy hai người trên giường hít một hơi, ánh mắt tập trung ở tại Nguyệt Thiền, xoa xoa hai con mắt hình tam giác nhỏ, khó có thể tin nói:

"Thiền Nhi? Ngươi là Thiền Nhi? Thật là ngươi sao?" Tứ di của hắn không phải đã chết rồi sao? Hiện giờ sao lại sống lại?

Dương viên ngoại rất nhanh chạy về phía Nguyệt Thiền, hắn bất chấp mục đích, nắm bả vai của nàng nhìn lại xem. "Thật tốt quá thật tốt quá, ngươi không chết... Nhưng sao ngươi không chết?"

Nguyệt Thiền không hờn giận đẩy hắn ra, vẻ mặt ghét bỏ.

"Ngươi đừng giả bộ, hiện giờ cũng là thời điểm nói cho Cẩn Nhi biết."

Dương viên ngoại bị làm ngã ngồi trên mặt đất, lại lập tức đứng dậy xoay người nghẹn mi nói:

"Thiền Nhi, tốt xấu gì cũng phu thê một hồi..."

Nguyệt Thiền thấy hắn là bực mình, vừa nghĩ tới chuyện cùng hắn giả ý bái đường là không nhịn được lửa giận. Nếu không phải vì Mai phi, năm đó nàng làm sao có thể cam nguyện gả cho một người chơi bời lêu lổng như vậy.

"Đủ rồi, ta và ngươi đều rõ ràng, chúng ta là phu thê chỉ là kế tạm thời, căn bản hữu danh vô thực!"

"Nguyệt Thiền, Dương mỗ ta tuy nói không phải là chính nhân quân tử gì, nhưng luôn luôn đối đãi ngươi không tệ, chẳng lẽ mấy năm nay ngươi đối với ta một chút tình nghĩa cũng không có sao?"

"Tình nghĩa?" Nguyệt Thiền cười lạnh, cáo già này cư nhiên xin mình tình nghĩa? "Chúng ta có tình nghĩa gì chứ? Ngay cả nữ nhi này đều không phải của chúng ta..."

Lời vừa ra khỏi miệng liền biết nói lỡ, nàng phản xạ có điều kiện cầm tay Mai phi. Đôi bàn tay lạnh như băng run nhè nhẹ .

"Cái gì? Cha, nương nàng đang nói cái gì?"

Cẩn Nhi kiềm chế xúc động, ánh mắt chất vấn trên người Nguyệt Thiền dời về phía Dương viên ngoại bên cạnh. Cha, nương của nàng đến tột cùng có chuyện gì gạt nàng?

[ EunYeon - TĩnhNghiên ] Độc Phụ khó làmWhere stories live. Discover now