chương 75

52 4 0
                                    

"Vẫn không tìm được Trí Nghiên?" Hiếu Mẫn vội vàng hỏi.

Đã nửa tháng rồi sao vẫn không tìm được? Ân Tĩnh cũng nghĩ mãi không ra, nhưng đoán hẳn là không phải người quan phủ, nếu không sớm đã có tin tức truyền đến.

"Chẳng lẽ là đại ca nàng?"

"Hỏng rồi, tại sao ta không nghĩ đến hắn?" Ân Tĩnh ảo não nhu nhu huyệt thái dương. "Hiện tại hắn đã là phản quân, chỉ sợ..."

"Cái gì? Hắn, hắn đã theo phản quân?" Hiếu Mẫn đột nhiên đứng lên, nắm chặt cánh tay Ân Tĩnh khẩn trương nhìn nàng.

Suy nghĩ, tìm tòi trong trí nhớ về lịch sử, trận chiến này cuối cùng là phản quân thất bại! Nếu Trí Nghiên ở bên kia, như vậy có nghĩa là nàng cũng sẽ chịu tội cùng. Trí Nghiên, sao ngươi luôn thích dính vào chuyện rơi đầu như vậy?

Ân Tĩnh như là trấn an mình, lẩm bẩm: "Nếu thực ở đó, ít nhất nàng sẽ an toàn."

"Không được, chúng ta phải mang nàng trở về!" Hiếu Mẫn khó được kiên định nhìn Ân Tĩnh. Ân Tĩnh như thấy Hiếu Mẫn kiên định, hỏi: "Ngươi vẫn muốn mang nàng về?"

"Ngươi cảm thấy hiện tại còn có lựa chọn khác sao? Lưu lại chắc chắn phải chết."

" Hiếu Mẫn, ngươi kết luận không khỏi quá sớm."

"Như thế nào mà không phải? Tình hình bây giờ đã vượt quá năng lực ta và ngươi suy đoán. Loạn thế sắp đến, ngươi cảm thấy nàng sẽ an toàn sao?"

Sóng mắt Ân Tĩnh vừa chuyển, giọng mỉa mai nói: "Ta xem ngươi là quá lo lắng rồi, vài cái giặc cỏ mà thôi. Dụng ý thật sự của ngươi chỉ sợ không phải về điều này?"

Hiếu Mẫn đỡ trán, giờ phút cấp bách, Ân Tĩnh như thế nào còn cố chấp như vậy?

"Ân Tĩnh ngươi có thể đừng ích kỷ như vậy hay không, nàng không phải vật tư sở hữu của ngươi! Chỉ bằng thực lực của ngươi sao có thể bảo hộ nàng chu toàn?"

Ân Tĩnh đột nhiên không cáu giận như bình thường, chăm chú nhìn Hiếu Mẫn, đột nhiên khóe miệng nở nụ cười có thâm ý.

"Xem ra chúng ta khó có thể đạt thành chung nhận thức... Như vậy xem ai tìm được nàng trước đi."

Lúc này ở cửa Đường phủ, đột nhiên một tên khất cái tuổi còn trẻ khập khiễng đến đây, hắn không để ý thủ vệ ngăn trở. "Chủ nhà, ta muốn thấy chủ nhà các ngươi!"

Vốn loại khất cái đấu đá lung tung ở trước cửa Đường phủ giương oai gặp cũng không ít, đơn giản là muốn xin chút cơm sống tạm. Ân Tĩnh gọi hạ nhân cho mấy văn tiền, nghĩ là tên này sẽ thức thời, không ngờ hắn ngược lại ầm ĩ hơn.

"Ngươi chính là Ân Tĩnh? Mau trả con lại cho ta!"

Nha hoàn bên người Ân Tĩnh vội la lên: "Ngươi nói bậy gì đó? Đường phủ chúng ta là danh gia vọng tộc làm sao có con của ngươi ở đây? Đừng được tiện nghi còn khoe mẽ!"

"Hừ, đều nói vi phú bất nhân ta xem như gặp qua, không thừa nhận đúng không?" Tên khất cái nhìn Hiếu Mẫn chòng chọc, hắn vươn tay phải chỉ vào Hiếu Mẫn tức giận nói. "Ngày đó chính là nữ nhân này cùng một con bé cướp con của ta đi!"

[ EunYeon - TĩnhNghiên ] Độc Phụ khó làmWhere stories live. Discover now