Tố Cơ đi ra khỏi tri phủ, không đúng như nàng nói với Trí Nghiên mặc kệ không lo, mà là đi thẳng đến Đường phủ.
"Ta là bộ khoái tri phủ Dương Châu, có việc cùng Đường phu nhân thương lượng, phiền toái thông báo một tiếng." Tố Cơ khách khí nói với ngườu trông cửa, trong mắt lại tràn ngập lo lắng vô cùng.
Trông cửa duỗi thắt lưng, ngoáy ngoáy cái lỗ tai, không kiên nhẫn nói: "Đường phu nhân sáng nay đã xuất phủ."
"Nàng.. vậy khi nào thì trở về?"
"Đây là chuyện chủ tử, hạ nhân chúng ta như thế nào biết chứ?"
Tố Cơ chống nạnh thở ra, như thế nào lại không khéo như vậy, vừa vặn Trí Nghiên gặp chuyện không may nương liền ly khai? Nên như thế nào mới có thể thông tri đến Đường phu nhân đây? Trước mắt cũng chỉ có nàng có thể cứu Trí Nghiên.
"Phiền toái khi phu nhân trở lại thì báo dùm một tiếng, nói Trí Nghiên xảy ra chuyện đã bị bắt, kêu nàng đến tri phủ một chuyến." Tố Cơ lưu lại lời nói xong vội vã rời đi, nàng phải tìm biện pháp khác.
"Tiền quản gia, chuyện gì kích động như vậy a?" Tiểu Điệp đang thưởng thức y phục mới vừa được đưa tới, thấy quản gia hoang mang rối loạn, liền cản đường hắn.
"Thiếu nãi nãi không tốt rồi, Trí Nghiên tiểu thư xảy ra chuyện bị tri phủ lão gia bắt! Hoàn hảo phu nhân xuất môn không lâu, hiện tại đuổi theo hẳn là còn kịp, ta phải nghĩ biện pháp thông tri phu nhân mới được..." Lão quản gia run run lên.
Tiểu Điệp vừa nghe, chân mày cau lại, phất tay áo cười tà nói: "Ta còn tưởng chuyện gì, thế nha đầu kia có chuyện thật sao? Tiền quản gia, ngươi cũng biết mẹ nàng bận rộn, nào có rãnh rỗi quan tâm nàng chết sống?"
"Nói thì nói như vậy, nhưng dù sao cũng là nữ nhi phu nhân chính mồm nhận thức a, đến lúc đó sẽ có những lời không hay..."
"Quản mấy cái này để làm chi, xú nha đầu này chính là bất đắc dĩ mới nhận thức, hơn nữa thái độ nàng đối xú nha đầu kia ngươi cũng không phải không thấy. Nàng a, vừa nhìn thấy xú nha đầu này là liền phiền, vừa lúc lo không ai thu thập. Này không vừa vặn, cứ để quan phủ thu thập đi, hơn nữa vạn nhất ngươi xen vào việc của người khác, nàng giận chó đánh mèo vu ngươi lắm miệng thì làm sao bây giờ?"
Thấy quản gia do dự, Tiểu Điệp vội vàng chen vào: "Được rồi được rồi, nếu không thì như vậy đi, đợi nàng trở về ta thay ngươi chuyển cáo là được. Ngươi a, cũng đừng quá kích động." Nói xong, Tiểu Điệp đem quần áo mới ở trên người khoa tay múa chân hỏi nha hoàn bên cạnh, không hề nhìn về phía quản gia.
"Đa ta thiếu nãi nãi, vậy tiểu nhân lui xuống." Tiền quản gia rốt cục cảm giác thư hoãn không ít, nếu Thiếu nãi nãi nhận làm chuyện này thì mình cần gì lại đi quậy nước cho đục thêm.
Vả lại quan hệ mẫu tử ở đây vẫn là không minh bạch, xem phu nhân đối nàng không giống như tình nghĩa mẫu tử, hay thật như Thiếu nãi nãi nói phu nhân chính là bất đắc dĩ mới thu làm nữ nhi? Nhưng cũng không giống như là muốn cùng nàng có giường đệ chi hoan, mặc dù là có tầng kia quan hệ, phu nhân hẳn là cũng sẽ không để ý chết sống của nàng, phu nhân đầu giường tối thiếu không phải nữ nhân, nhiều nàng một cái không nhiều lắm, ít nàng một cái thôi, có thể còn tỉnh không ít tâm.
YOU ARE READING
[ EunYeon - TĩnhNghiên ] Độc Phụ khó làm
Fanficthể loại: cổ trang, 18+, hài hước, ngược. bạn nào có hứng thú...cùng mình theo dõi truyện nhé!