Chapter 19

2.2K 159 7
                                        

Đang bước đi xuống cantin với cái tâm trạng cực kì vui, nhưng JungKook vẫn còn đang ngơ ngác rõ thấy vì Da Reum còn đang ôm chặt tay JungKook mà không chịu buông. Vì nghĩ Da Reum rất thân với JungKook và họ là bạn nên chẳng mấy quan tâm đến rồi cứ thong thả đi như thế cho đến khi SeokJin xoay người nói chuyện với cậu thì thấy vết mực đang dính trên vai áo của JungKook. SeokJin cau mày nhìn cái đấy một lúc liền kéo cậu đứng yên mà nhìn rõ hơn, Da Reum thấy biệu hiện kì lạ của SeokJin mà liền nhìn anh.

- Có ai lấy bút đâm em sao JungKook?_SeokJin chỉ vào vết dính trên áo của cậu, anh cau mày hỏi.

JungKook nhẹ liếc nhìn vai của mình rồi phủi phủi như chẳng có gì, cậu nhìn các anh rồi cười ngây ngô.

- Là do em sơ ý thôi, không sao đâu mà!_Cậu giải thích một cách vụng về như thế, muốn cho các anh không tin cũng chẳng được. Từ trước đến giờ cậu luôn là người cẩn thận nhất có thể, dù là cái gì hay bất cứ thứ gì cậu chẳng để nó đụng đến cơ thể của cậu vì như thế sẽ bị tổn thương ngay tức khắc. Nếu đã cẩn thận đến mức như vậy thì làm sao JungKook lại sơ ý rồi để cây viết đâm vào người như thế được?? Càng nghĩ các anh lại càng thêm khó chịu và buồn bực trong lòng. Lúc này năm người kia liền lướt mắt sang Da Reum, ánh mắt nghi hoặc các anh cứ nhìn chằm chằm vào cô. Đột nhiên các anh nhìn cô với ánh mắt nổi lên tia lửa, cô cũng sợ lắm chứ nên cô đã vội tránh đi ánh mắt đấy của các anh nhưng cô không biết được rằng vì cái hành động đó của cô càng khiến các anh nghi ngờ nhiều hơn. Nhưng nghĩ qua nghĩ lại....là bạn thì làm sao lại có thể hại bạn như thế? Da Reum cũng là người rõ về bệnh của cậu mà, không lý nào lại muốn gây thương tổn cho JungKook như thế được.

Sao một hồi đắn đo thì các anh cũng bác bỏ mối nghi ngờ dành cho Da Reum rồi cũng chấp nhận lời giải thích của JungKook. Hoseok và Jimin vội kéo JungKook qua phía mình rồi ghì chặt lấy cậu, còn Da Reum thì cô bị các anh bỏ rơi một bên. Da Reum đôi tay bấu chặt thành đấm, cô cố gắng lấy lại bình tĩnh rồi nới lõng bàn tay của mình cô tiếp tục đi theo các anh tiếp.

- Chuẩn bị thi rồi chắc em mệt lắm nhỉ??_NamJoon hỏi cậu với nụ cười trên môi, hai lúm đồng tiền trên má hiện lên một cách xinh đẹp. Có lẽ vì từ trước đến giờ cậu không để ý nên không biết rằng NamJoon lại có lúm đồng tiền đẹp đến như thế.

- Có mệt....nhưng sẽ ổn thôi_JungKook cũng cười đáp lại anh.

- Vất vả rồi JungKookie_Taehyung yêu thương xoa đầu cậu.

- Vất vả rồi JungKookie_Taehyung yêu thương xoa đầu cậu

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
[Allkook] Bảo vệ emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ