Sau khi bị giáo viên đuổi ra khỏi lớp thì các anh trở về lớp 2-5 chưa kịp bước vào lớp thì đã bị giáo viên chặn cửa lại và khóa luôn cái cửa phòng học. Giáo viên ra vẻ thích thú rồi đập đập cây thước trên tay mà hù dọa.
- Sem!!!!
Đập cánh cửa lớp các anh cứ gào thét kêu tên thầy. Mà đâu ngờ được rằng, không cho họ vào lớp giống như cho họ cơ hội để trốn tiết vậy.
- Muốn học tập tốt mà thầy lại cho cơ hội như thế phải biết làm.....GO!!!!!
Hoseok nhăn mặt buồn bực xong thì kéo nhau chạy đi một mạch. Giáo viên bất ngờ với hành động đó của các anh rồi mở cửa phòng học mà ra ngoài nhìn họ.
- Mấy cái cái.....YA!!!!!!!!!!!!
°
°
°
°
Về phía văn phòng. Da Reum và Ami đang đợi giáo viên chủ nhiệm đến để giải quyết việc của mình.- Mấy đứa đợi lâu không?
Da Reum liếc mắt nhìn giáo viên rồi cười nhếch mép, Ami thì đứng lên lễ phép mà cúi chào.
- Da Reum!?
-...._Cô không chịu trả lời, cô chỉ di chuyển ánh mắt nhìn cô rồi thôi. Ngang bướng đến vậy cho đến khi giáo viên nhìn cô bằng ánh mắt viên đạn.
- Nam! Da! Reum!
Nhấn mạnh từng câu, giáo viên nhón mày nhìn biểu hiện của Da Reum. Cô bối rối rồi ngồi ngay ngắn mà đáp:
- Vâng....?
- Tại sao em làm như thế?
- Làm gì ạ?_Da Reum nheo mày trả lời. Giáo viên đưa quyển sách của Ami ra trước mặt cô.
- Em có biết, em làm như thế gây thiệt hại thành tích của bạn không?
- Em không có làm!!_Da Reum chối bướng, Ami di chuyên mắt cô liếc Da Reum.
- Chối??_Ami
-.....Không có làm, cậu nghĩ tớ là cái gì chứ??
- Hãy nhớ là trong lớp có gắn camera đấy!_Ami nhướng mày nói.
-......._Da Reum câm nín di dời ánh mắt sang nơi khác.
-Tôi sẽ kêu phụ huynh của các em v....
- Không được!!!_Da Reum cắt ngang. Giáo viên nhón mày nhìn cô....
- Thế thì tôi sẽ đưa một nửa điểm của em thêm vào điểm của Ami...
- Một nửa!!?!??!?!?!
- Hay em muốn tôi báo với cảnh sát nam??_Giáo viên ra giọng hù dọa, Da Reum không thể làm gì hơn đôi tay bấu chặt vào váy mà liếc xuống dưới sàn. Ami vẻ mặt vô cùng khó chịu khi cô phạt Da Reum nhẹ như thế, Ami rất muốn chối và cho giáo viên đưa ra hình phạt nặng hơn nhưng cô lại không dám.
>>>>>>>>>>>>>>
Tan học, cậu xếp tập sách vào chiếc cặp của mình rồi dời mắt sang bàn trống của Da Reum và Ami. Rốt cuộc là bị phạt nặng đến mức nào mà bây giờ tan học rồi mà còn chưa vào lớp? Người bị phạt la Da Reum hay Ami? Bao nhiêu cái câu hỏi cứ xuất hiện trong đầu cậu.
JungKook đứng lên thì cảm thấy có gì đó rất trống trải, cứ có cảm giác là thiếu thiếu thứ gì đó. Liếc nhìn xunh quanh xem mình có bỏ quên hay rớt cái gì không thì JungKook nhận ra rằng, thứ cảm giác mà cậu vừa trải qua đó là thiếu các anh. Hôm nay họ không đến đón cậu, không lẽ vẫn chưa tan học sao?? Không lý nào lại như thế được, các anh còn đến sớm hơn chuông reo cơ mà.