Sau khi thấy Jimin và Da Reum thì các anh và cậu đều chạy xuống dưới, vì Jimin mãi mê nói chuyện với Da Reum nên anh chẳng biết sự xuất hiện của sáu người kia và thế là bị hù cho giật tít mình và đã mạnh tay hất Da Reum nhưng cô biết sớm nên đã vội tránh đi. Hành động đấy của cô đều lọt vào tằm nhìn của một người. Chẳng biết vì sao mà đột nhiên Da Reum bị mất thăng bằng và ngã nhào xuống một cách đau đớn, sáu người kia nhìn qua thấy cô ngã như thế liền cúi người hỏi han.
- Có sao không???
Vẻ mặt cũng có chút bất ngờ của các anh và cậu và cũng có phần lo lắng dành Da Reum, cô lắc đầu trả lời.
- Không sao ạ!
- Ô! Da Reum à cho anh xin lỗi.
Jimin nghĩ rằng mình đã hất cô đi nên rất hốt hoảng và vội chạy tới đỡ cô đứng dậy, đau đớn với vết thương chưa lành trên chân Da Reum khó khăn khi đứng dậy và NamJoon đi về phía bên còn lại giúp Jimin đỡ cô.
- Em cám ơn.
Da Reum tươi cười nói.
Bước vào trong trường, các anh vẫn kè kè bên cậu mặc cho Da Reum người hiện tại đang bị thương còn mắt thì lại không thấy đường cũng đang ngay tại đó thì các anh vẫn cứ chú ý một mình cậu. Dù JungKook biết là Da Reum không biết rằng các anh đang làm những gì nhưng cậu vẫn cứ để ý sắc mặt của Da Reum như thể là sợ cô đột nhiên có thể nhìn được trở lại rồi tiếp tục hận cậu vậy, ánh mắt của cậu không thể nào rời khỏi cô.
- JungKook à tối nay cho anh ngủ với em được không?
Jimin tay ôm Da Reum nhưng tim thì lại hướng về phía cậu, anh nũng nịu nói. JungKook ngạc nhiên tròn mắt nhìn anh sau đó cậu lại liếc sang Da Reum, không phản ứng gì Da Reum chỉ nhìn chằm chằm một hướng và cô cũng chẳng nói một câu nào.
- Này!! Ai cho cậu ngủ với em ấy?
Taehyung nắm cổ áo Jimin, Jimin bỏ Da Reum một bên để cho cô tự đi rồi anh xoay qua nắm ngược lại cổ áo của Taehyung. Nhận thấy không còn Jimin bên cạnh Da Reum liền khựng người.
- Cậu ngủ với em ấy rồi còn gì!?!?!
- Hôm đó tớ có lý do đấy!! Yoongi mới là người lén đi ngủ với em ấy kia kìa!!
Mục tiêu thay đổi, Jimin lại chuyển sang túm cổ áo Yoongi.