chapter 29

2.1K 152 4
                                    

Vào buổi sáng đẹp trời, chim đậu hót líu lo trên cây ớt nhỏ những chú chim hát cho con người nghe hay do mấy chú chửi người ta thì tôi không rõ chỉ nghe được một tiếng chíp chíp (?)trên cây ớt.

Hai cậu trai đang ngủ say giấc nồng trên chiếc giường êm ái kia.

-Taehyung đâu mấy đứa? - Mẹ JungKook cất giọng hỏi khi chỉ thấy có năm người đang nằm dưới sàn.

-......!?

Người người vẫn còn đang rất mê ngủ và chưa có ai tỉnh dậy, nghe được giọng nói đấy của người mẹ thương yêu của mình thì từng người một bắt đầu cử động người. Thật sự ấm áp làm sao khi vào sáng sớm đã nghe được giọng nói của mẹ, thích làm sao khi nghe được giọng nói trầm ấm từ ba. Họ đã mồ côi cha mẹ từ nhỏ đến bây giờ và tự kiếm tiền để học để ăn như thế mà chẳng cần sự giúp đỡ, đến bữa cơm của mẹ họ cũng chẳng thể nếm được, những cử chỉ và cùng xem trận đấu đá bóng cùng ba họ cũng chẳng thể có cơ hội để ngồi cùng để la hét cổ vũ. Có lẽ nhờ JungKook mà các anh bây giờ có thể cảm nhận được nhận điều vốn dĩ họ không bao giờ cảm nhận được như thế.

- Taehyung đang ở phòng Kookie ạ....

NamJoon giọng ngáy ngủ trả lời bà.

Vẻ mặt ngạc nhiên khi nghe được câu trả lời của NamJoon, mẹ JungKook cứ cười thầm trong lòng. Đêm nay là Taehyung thì đêm sau là ai tiếp theo? Thật sự khiến bà rất tò mò, không ngờ đứa con trai của bà cộc cằn như thế lại có nhiều người thích như vậy. Nói ra thì chỉ một mình Da Reum là người không bao giờ thích JungKook nhỉ??

-6:45 rồi đấy mấy đứa dậy nhanh lên, rồi vào phòng kêu hai đứa kia dậy luôn!

Bà đi tới chỗ của năm người rồi kéo từng người một ngồi dậy, cái thân thể nặng trịch kia thật sự rất khó để có thể đứng dậy liền như vậy. Buồn ngủ và mệt mỏi, lo lắng cho Taehyung lại tiếp tục lo lắng cho JungKook, suốt đêm qua họ đâu ngủ được chỉ vì lo lắng cho hai người kia nhưng cũng sợ Taehyung nuốt môi JungKook trước tụi này nên đã không thể chợp mắt 2 đến 3 giờ khuya.

Chỉ vừa mới nhắc đến Taehyung thì các anh lại nhớ đến JungKook, mắt sáng rực các anh nhanh đứng dậy và đi vào phòng JungKook ngay tức khắc.

Mở toang cửa phòng nhưng vẫn giữ không cho ra tiếng động nào, các anh liền chạy đi đến giường của JungKook và thấy cảnh tượng thiệt ân bờ lí vơ bồ.

Mở toang cửa phòng nhưng vẫn giữ không cho ra tiếng động nào, các anh liền chạy đi đến giường của JungKook và thấy cảnh tượng thiệt ân bờ lí vơ bồ

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
[Allkook] Bảo vệ emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ