Chương 49: Rơi xuống nước

23.8K 840 51
                                    

Edit: Chang Phi

Beta: Vy Chiêu dung

Thọ vương thấy lại có người đến, không câu nệ lễ nghĩa, một mực mời phẩm trà, nói chuyện phiếm. Không đợi Tiết Bích Đào cự tuyệt, hắn trực tiếp gọi nội thị lấy khí cụ tới. Nhân lúc ba người các nàng đang hành lễ trả lời, Thọ vương liếc mắt nhìn Tiết Bích Đào một cái, cằm hơi hất về phía ba người kia: "Ngươi chọc tới các nàng à?"

Tuy rằng người nọ đã cho là mình làm rất bí mật, nhưng Thọ vương là một người cả ngày nhàn tới không có việc gì làm nên bắt người tới làm chuột bạch để nghiên cứu, sao có thể không nhìn ra được. Ở lúc nữ nhân kia đem ánh mắt sáng quắc đặt trên người Tiết Bích Đào cũng là lúc hắn nhận ra. Lúc đó hắn gần như đứng đối diện với nữ nhân kia, cho nên so với chính chủ hắn còn phát hiện được sớm hơn.

Tiết Bích Đào thu được ánh mắt của hắn, lắc lắc đầu, nhưng bỗng nhiên nhớ tới cái gì, lại gật gật đầu. Chắc là vì chuyện khối băng, nhưng so với dự đoán ban đầu còn nhanh hơn.

Nhưng mà cũng không sao cả, mấy nữ nhân này muốn nhấc lên sóng to gió lớn, vẫn còn sớm lắm.

Vì thế nàng khí phách mười phần nhướng mày, lộ ra tươi cười, ý bảo Thọ vương không cần để ý tới. Chỉ tiếc thân là nữ nhân mềm mại, chút khí phách này Thọ vương người ta vẫn không hiểu được, mà lại cảm thấy tươi cười kia giống như bọc ba bốn tầng mật đường, ngọt đến mức làm người phải mềm nhũn.

Hóa ra mèo con là dựa vào cái này mà nắm chặt Hoàng huynh trong lòng bàn tay, hắn ngẩn ra một chút, rốt cuộc cũng hiểu rồi. Trên đời này nam nhân có thể kháng cự kiểu tươi cười như vậy thật đúng là không có nhiều, có thể nhìn thấy sau nhanh chóng hoàn hồn, hắn cảm thấy mình cũng khá ghê gớm rồi đấy.

Cung nhân rất nhanh chóng chuyển cái giường nhỏ bốn chân bằng tre trúc đến, bày ra cái vại có hình lá sen, trà nghiền, đĩa trà cùng trà cụ, bên cạnh đặt một cái trường án, bên trên đặt một cái lò hoa sen, muỗng. Sắp xếp nghiêm chỉnh đâu vào đấy.

"Nếu là dùng đệm hương bồ, đệm lại không đẹp, không bằng ngồi trên chiếu được không?" Thọ vương nói.

Tiết Bích Đào cười mà không nói, thấy bên cạnh ao có cái ghế đá thiên nhiên liền muốn ngồi xuống, bên cạnh ghế đá kia có một chùm phong lan chui ra từ một cái khe nứt, cản trở khả năng người khác ngồi bên cạnh nàng. Cho dù là ngồi trên chiếu, cũng muốn chiếm chỗ cao một chút mới phù hợp với tác phong của nàng.

Vân Lũ tay mắt nhanh nhẹn, không đợi chủ tử ngồi xuống liền trải lên trên một chiếc khăn tay, để tránh làm bẩn váy mới của chủ tử.

Thọ vương thấy nàng như thế, cũng học theo, cách một vị trí ngồi xuống. Còn ba vị cống nữ kia, vô danh vô phận, sao dám ngồi xuống trước mặt Tần vị phi tử cùng Vương gia? Cho nên đành phải đứng giống như cung nhân, từ xa nhìn qua, trông như là tỳ nữ hầu hạ.

Trong đó có một người khá thông minh, hai mắt sáng ngời, treo lên một nụ cười rồi tự đề cử mình nói: "Thiếp tuy bất tài, nhưng nguyện vì Vương gia cùng Trân tần nương nương mà pha trà." Đúng là Hoàng Diêu bạn tốt của Đặng Minh Lộ.

[HOÀN] Kỹ Năng Tranh Sủng [Edit] - Chân Lật TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ