Lời đề nghị

272 26 2
                                    


Ngày tiếp theo sau đó rất mực yên ả và thanh bình, hầu như không có biến động hay căng thẳng tại tòa thành. Ai làm việc của người ấy, chẳng mấy ai có dư dả thời gian. Tuy vậy, có một người thì có và cô hầu gái của cô ta cũng vậy

- Thật sự thì con nhỏ đó có thể là ai chứ, Rumeko đi lại trong phòng mình, sau cú lội nước ngày hôm qua nhờ bàn tay của vị hime bảo vệ cho một con người nhỏ bé trong hoa viên đã khiến cho Rumeko thắc mắc rất nhiều, đã cử người dò la tung tích rồi nhưng tuyệt nhiên người hầu trong thành là người rất kín miệng, đến cả nửa lời cũng không hé răng, cả ngày hôm qua chỉ là nước, bực tức và nghi ngờ

- Rumeko – sama, cô hầu gái của cô ta đã về

- Rốt cuộc ngươi đã biết được gì rồi, Rumeko hỏi ngay

- Cũng không có gì nhiều, chỉ là em nghe một người hầu kể lại rằng, đối với Shimoki – hime và cả Sesshomaru – sama nữa, con nhóc đó đáng quý hơn vẻ ngoài của nó nhiều. Chính em cũng đã từng nghe Jaken nói, con bé đó đáng được hít thở trong tòa thành này hơn người rất nhiều lần đấy

- Khốn kiếp, Rumeko rủa xả, cô không rõ tại sao một con kiến bé nhỏ lại có thể lọt vào được bên trong tòa thành này và trở thành một cái gì đó quá quan trọng đến mức được cả hime của tòa thành bảo hộ, còn trong khi chính bản thân cô ta, tự mình nhìn lại thì dù đi đến đâu cũng bị xua đuổi. Cô ta không cam tâm

Nén lại cơn giận của một góc tòa thành đi thì phần còn lại vẫn rất yên tĩnh. Rin vẫn chỉ quanh quẩn ở căn phòng của mình chờ đợi mặt trời lặn xuống để tô lên một sắc vàng óng ánh cho các phiến lá ngoài kia, ngoài thơ mộng ra thì cô không nghĩ về bất kì điều gì khác

Shimoki – hime đã có việc phải rời thành từ chiều, nghe bảo rằng có thể chiều ngày mai cô ấy sẽ về, Rin đã định đi tiễn nhưng cô lại không hề hay biết. Rin không biết liệu suy nghĩ của shimoki dành cho cô là gì, là ghét bỏ, không phải, như vậy là quá ít so với ánh lửa sáng lên trong đôi mắt hoàng ngọc ấy. Hay là yêu thương, cô không rõ, bởi nếu là yêu thương thì tình yêu thương ấy là quá lớn lao. Cô không thể xác định được liệu mình đã để lại ấn tượng gì với cô công chúa xinh đẹp đó, nhưng cô mong rằng cô ấy sẽ quý mến mình bởi cô thật sự rất yêu quý cô ấy. Nhưng có tình cảm gì thì cũng đâu còn quan trọng bởi hơn hết, cô cũng sẽ sắp rời đi, ngay ngày mai, khi Sesshomaru và Shimoki trở về thì cô sẽ chào tạm biệt và rời đi ngay. Cô đã làm phiền họ quá lâu rồi, họ và cô không thể chạm đến cùng một thứ bậc để có thể bình thản mà hòa thuận với nhau, đó là những gì Rin nghĩ, tốt nhất là cô nên trả lại sự bình yên cho tòa thành này

Cô đợi cho mặt trời lặn, đi ăn tối và trở về phòng và ngủ một giấc thật say, cô đâu biết rằng, ngày hôm sau, sẽ có rất nhiều thứ chờ đợi mình ở phía trước

___


- Cái gì, con nhỏ đó đi rồi, Rumeko hỏi lớn

- Vâng ạ, Inukimi – sama, có chuyện cần gặp Shimoki – hime nên đã gọi cô ấy đi rồi, có lẽ là chiều mai cô ấy mới trở về lại

Nhân duyên vạn kiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ