Nhà

120 12 1
                                    


Rin chỉnh lại vạt áo sơ mi của mình một lần cuối rồi mới bước ra khỏi thanh máy chuyên dụng, chị nhân viên chỉ cho cô lối đi đến với căn phòng đang khép cánh cửa gỗ lớn, cảm ơn chị rồi nhanh chóng bước ra. Thảm sàn mềm mại, không hề vang đến bất kì một tiếng động nào, Rin nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên gạch tường, trông cô cũng không tệ đến mức nào

Siết chặt tay mình cầm lấy chiếc cặp đựng những đồ dùng quan trọng, cô không nghĩ đến việc mình sẽ phải gặp mặt chủ tịch của cả tập đoàn Taishou hùng mạnh này. Hai ngày trước Rin có nhận được cuộc gọi từ đại diện rằng mẫu thiết kế của cô đã được chọn, cô cần có mặt tại trụ sở chính để trình bày và củng cố ý tưởng một lần nữa với nhóm thiết kế của tập đoàn

Rin đã chuẩn bị mọi thứ từ tối hôm qua, vật dụng cần mang theo đều đã xếp sẵn, ngay cả áo quần cũng đã được chọn xong, dẫu sao đây cũng ra một tập đoàn lớn, không thể quá qua loa. Rin gần như đã trình bày xong tất cả mọi việc, nhóm thiết kế của tập đoàn cũng không hề làm khó cô mà còn tích cực hợp tác, mọi chuyện xem như là ổn thỏa, chỉ là đột nhiên Rin nhận được lời mời đến trình bày lại cho chủ tịch tập đoàn

Rin nghĩ cũng phải thôi vì những thay đổi sắp tới đây cũng sẽ ảnh hưởng khá lớn đến tập đoàn, thay đổi hoàn toàn về mặt hình ảnh, cần trình bày với chủ tịch cũng là điều đương nhiên, suy nghĩ đó giúp Rin trấn tĩnh phần nào nhưng điều làm cô hồi hộp, là ngay trước khi rời đi theo bước chị nhân viên, cô có nghe những chị trong tổ thiết kế nói chuyện qua lại, đại loại rằng chưa ai trong họ, dù đã làm việc hơn mười năm có cơ hội nói được một câu với chủ tịch, nào ngờ Rin sắp phải đi gặp

Hít thở một hơi thật sâu, gõ cửa rồi một tay nắm lấy tay nắm cửa khẽ mở ra, tầng im ắng bên trong khiến Rin đôi phần sợ hãi

- Xin chào chủ... lời chào của Rin hoàn toàn đứt quãng, ở trước khung cửa kính phủ một tầng nắng nhẹ... vị thần của cô

Sesshomaru không nghe Rin nói tiếp nữa thì liền quay người lại, không đối diện với toàn cảnh cố đô nữa, hướng đôi mắt mình hoàn toàn vào gương mặt bối rối tột độ của người kia, đáng yêu lắm

Rin đứng thẫn ngay trước bàn làm việc, đôi mắt cô không rời đến từng chi tiết một, màu tóc đó, màu mắt và cả những vết bớt trải dài trên gương mặt thanh tao, nước mắt bỗng từ đầu tràn trên khóe mắt, có gì đó khẽ động mờ ảo muốn trào ra, không thể nhầm lẫn được

Sesshomaru bước khẽ tới, giày da chạm từng hồi trên mặt sàn gỗ vang những tiếng êm tai, Rin mở to mắt trông đến người đang mỗi lúc một rút gọn khoảng cách với mình, đôi chân vô lực lùi lại, mãi cho đến lúc chỉ cách người kia một bàn tay

- Sess... Sesshomaru – sama, cuối cùng cô cũng lên tiếng, là cái tên đó, tên gọi vẫn luôn thường trực trong giấc mơ của cô, nhưng chẳng khi nào cô nhớ được khi trời sáng, ngày hôm nay cái tên ấy lại dễ dàng bật ra khỏi miệng, như một thói quen đã in quá sâu vào máu

- Rin, âm giọng trầm hơi lạnh lan trong không khí, chẳng biết vì sao lại làm tim cô ấm đến lạ, cảm giác thật vừa vặn, vừa vặn đến êm lòng

Nhân duyên vạn kiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ