Bữa cơm đầu tiên

232 25 5
                                    


- Sesshomaru đã đến sao, Hitomi nghe giọng cha mình hỏi, kể cả khi ông còn chưa xuất hiện

Giữa khí lạnh của ngày đông rét mướt, lưng chừng con đường dẫn đến ngôi đền Kikyou có một chấm lửa đỏ rực, Inuyasha cần xác mình nguồn gốc của đợt yêu khí vừa rồi

Inuyasha chỉ vừa trở về sau một ngày dài túc trực tại hang động Totosai, vũ khí của Hitomi có vấn đề và hắn đã nằn nì mãi ở chỗ lão yêu quái đó để sửa. Ngay khi vừa đặt lưng xuống tấm đệm trắng được trải và ủ ấm sẵn, hắn chỉ muốn ngủ một giấc thật say, nhưng một khối yêu khí cứ liên tục lởn vởn xung quanh ngôi làng. Hắn vốn chỉ xem đó là cuộc di chuyển của một nhóm yêu quái nào đó, nhưng nào ngờ chúng lại ở ngay sát bên nơi con gái hắn đang quét dọn. Hắn còn hơn cả chạy mà phóng ra khỏi ngôi nhà. Giữa chừng thì lại hối hận bởi mùi của Sesshomaru trong không khí đã thay cho câu trả lời

- Con nên giữ ấm cho mình mới phải, Inuyasha dùng giọng cằn nhằn để nói với Hitomi, trong bộ y phục ngày đông, dáng vẻ lanh lợi cùng đôi mắt biết cười khẽ cọ vào lòng Inuyasha, nhìn cô con gái của mình, nhìn kết quả từ chuyện tình đẹp đẽ của họ, hắn nhớ Kagome biết nhường nào

- Con ổn mà, Hitomi cười đến khi đôi mắt cô chỉ là đường vòng cung ngọt lịm, sưởi ấm một phần nào cơn giá lạnh trong lòng Inuyasha

- Tuyết sẽ còn rơi nặng hơn nữa, con không nên ở ngoài này quá lâu, trước nụ cười của Hitomi, Inuyasha phần nào dịu dàng lại, nhưng màn đêm đã sắp buông xuống và hắn không thể cứ để con gái mình nấn ná ngoài này

Hắn đã định sẽ kiếm Sesshomaru để dần cho hắn ta một trận tơi tả, nhưng hình như củi đốt của nhà hắn đã hết và hắn sẽ cần phải đến kho để lấy trước khi đêm thật sự giăng

Ta sẽ xử lý ngươi vào một ngày khác vậy, Inuyasha tiếc rẻ rồi rời đi

Nguyên do cơn giận của Inuyasha cũng rất dễ hiểu. Hắn đã băng băng đi giải vây cho Sesshomaru khi hắn ta bị một toán quân nhỏ của Shintaro làm phiền lúc đang trên đường giải cứu tòa thành miền Tây. Hắn đã đổ bao nhiêu công sức ở đó, thi triển toàn bộ chiêu thức và còn bị thương ở vài nơi. Inuyasha tuy vậy cũng nắm được phần thắng trở về sau đó. Hắn không hề có ý định mượn mồm Sesshomaru nói một tiếng cảm ơn nào nhưng ngày hôm sau khi hắn cùng Hitomi đến thắm Rin thì Sesshomaru thậm chí còn cằn nhằn hắn vì đã không có mặt kịp thời. Hitomi đột nhiên thấy mệt nên hắn đã đưa con trở về, chứ nếu không thì hắn với Sesshomaru đã một còn một mất từ hôm đó rồi

Inuyasha lẫn Hitomi đều không rõ liệu Sesshomaru cùng Rin đến nơi này làm gì, nhưng khi nhớ đến hình hài kiếp trước của Rin đã an nghỉ tại đây thì cũng chẳng còn câu hỏi nữa. Trong ánh hoàng hôn nhàn nhạt, có hai con người với mái đầu trắng bạch dìu dắt nhau đi qua mùa đông, tim họ thì ấm lắm vì mỗi ngăn tim đều chất chứa nụ cười của một người

- Về thôi, Sesshomaru khẽ gọi Rin đang nằm yên trong lòng mình. Mái đầu cô áp sát lên cần cổ hắn phả những hơi nhẹ bẫng, bàn tay cô vẫn siết chặt mép áo hắn không rời, tuy vậy, có lẽ cô đã ngủ. Dìu dịu đỡ Rin vào giữa vòng tay mình, choàng cho cô lớp bông êm ái, hắn bế cô trở về nơi A – Un đang chờ

Nhân duyên vạn kiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ