Gian liễu trong hoa viên

132 15 1
                                    


Cuộc chiến trong thời đại hiện nay, không chỉ đơn thuần là những thứ mà ta có thể nhìn thấy được, một cú đấm hay một cái gạt chân, cuộc chiến của những năm gần đây ít nhiều sẽ có liên quan đến công nghệ, cuộc chiến mà cả tập đoàn của Sesshomaru đang đương đầu lúc này cũng giống như vậy

Đến gần nửa đêm thì toàn bộ hệ thống điện ở trung tâm Tokyo bị đánh tắt, mọi thứ chỉ có thể trông cậy vào Shimoki, Matsuhiko ngồi trằn trọc cạnh chân mẹ mình đã quá nửa đêm, lại chẳng thể đi ngủ được, bởi mẹ cậu bé còn đang căng thẳng bên bàn phím không ngừng thao tác

Sesshomaru chỉ có thể hỗ trợ, những kẻ xâm nhập cũng không phải hạng tầm thường, chỉ trong vài tiếng đồng hộ đã đánh được vào tận trong trung tâm điều khiển ở trụ sở Tokyo, toàn bộ lực lượng hỗ trợ đều bị chặn đứng, thậm chí dữ liệu đang chính thức gặp nguy hiểm, bọn chúng nhắm vào để làm gì cơ chứ

Tập đoàn hắn dạo gần đây chỉ tập trung phát triển những nền móng đã có sẵn, không tranh chấp những hợp đồng lớn trong khu vực, việc quan trọng nhất cũng chỉ là tái cơ cấu lại về mặt hình ảnh, hoàn toàn không có một nguyên nhân ẩn đằng sau nào lại có thể khiến cho bọn chúng mạo hiểm đến thế. Tuy vậy, dẫu sao Taishou cũng là một tập đoàn lớn, việc bị xâm nhập hệ thống là chuyện bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra cả

Trong lúc Shimoki đang thiết lập một bẫy hờ thì hắn có dịp tra danh tính của của đối phương bên kia, bọn chúng chỉ sử dụng một phần mềm đơn giản, bởi càng tinh vi sẽ càng để lại nhiều dấu vết, tuy vậy khả năng ẩn giấu của phần mềm này cũng không cao, hoàn toàn có thể xác định được vị trí hiện tại của máy chủ

Một định vị vệ tinh cho hắn biết rằng người có khả năng điều khiển lớn nhất của cuộc tấn công này hiện giờ đang ở bên trong địa phận của Kyoto, một tập đoàn khá danh tiếng

- Tamahoru, hắn khẽ thì thầm một cái tên, Shimoki cũng chỉ nhìn qua màn hình máy của hắn đôi chút rồi rời đi, cũng không thay đổi được gì nhiều lắm

- Sẽ ổn thôi, Shimoki trả lời, cô đã tạm thời mở lại được điện của trung tâm Tokyo, đã vá xong những lỗ hổng và triệt tiêu gần một nửa hoạt động phá hoại của phần mềm xâm nhập, mong là sẽ xong trước khi trời sáng

Điện thoại bàn vang lên những âm thanh giòn giã, Jaken lon ton chạy đến từ phía sau nhà, đặt khay trà tạm xuống nền chiếu xanh mạ, nhảy lên ghế gỗ và mở ống nghe

- Nee – chan, điện đã mở được rồi, Mashihito từ đầu dây bên kia nói như gào lên vì mừng rỡ, tuy vậy lại không quá cần thiết bởi, âm thanh điện thoại là đã đủ ồn rồi

- Chị biết, chị mở lên mà, Shimoki thì thầm, một tay lau đi giọt mồ hôi chảy dài trên cần cổ trắng tinh, vai áo ngủ lấm tấm những hạt mệt mỏi, đỡ lấy ly trà từ tay Jaken

- Yêu cầu đội ngũ bên đó thực hiện theo những gì hiện tại đang hiển thị trên màn hình đi, sẽ xong sớm thôi, cô nói thêm một yêu cầu nữa khi uống xong ly nước, có lẽ đã qua phần nguy hiểm rồi

Shimoki để cho nhóm kĩ sư bên kia có kịp thời gian nắm được tiến độ của mình, sau đó một lần nữa đồng bộ lại hệ thống, hoàn toàn đẩy được phần mềm xâm nhập ra

Nhân duyên vạn kiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ