Hành trình trọn vẹn

266 22 3
                                    


Sesshomaru đi dọc khắp tòa thành của mình, nơi mà mọi dãy hành lang đều được trang trí bằng những chậu hoa tươi tắn. Tiếng nô đùa vang vọng khắp nơi, hắn có thể nghe thấy ở đầu bên kia tòa thành là tiếng bước chân vội vã của những người đang dọn dẹp và tô điểm sân trước, ở gần đây là tiếng thì thầm tâm sự của Rin. Bên ngoài hiên là những giọt nắng chảy róc rách, ngày thu hôm nay lại trong lành và mát dịu đến vậy, thật như một giấc mơ ngày

Hắn tưởng như mình có thể nghe thấy thanh âm giòn giã trong nụ cười của Shimoki, hắn nhớ những ngày cũng êm dịu thế này, hắn cùng con tập luyện trước hoa viên dưới đôi mắt đượm tình của Rin soi chiếu. Hắn cũng nhớ đến ánh lửa rực vàng giữa đêm trăng tròn họ đã nhau ngồi dưới ánh vàng vặc, Shimoki bé nhỏ trong vòng tay đã thiêm thiếp đi tự lúc nào. Hắn nhớ những ngày đó

Nhưng hắn lại nghĩ đến đôi mắt sáng long lanh của Shimoki khi nhận được lá thư tay từ chàng trai kia. Nghĩ đến cả lúc đôi má ngọt ngào ửng hồng lên khi được hỏi về chuyến đi dạo vừa qua. Đã đến lúc phải để con đi rồi, hắn thầm nghĩ

Sesshomaru đối với việc Shimoki kết hôn không hề có bài xích, ngược lại hắn còn thấy vui và hạnh phúc cùng với con mình, hắn mừng vì cuối cùng Shimoki cũng có thể gặp được người khiến con bé trở nên hoàn thiện hơn, gỡ bỏ những rào cản do chính con bé tự đặt lên để đón nhận hơi ấm. Hắn không hề ghét bỏ nhưng có lẽ hắn sẽ nuối tiếc một chút

___


Rin chải lại mái tóc trắng mượt của Shimoki, tự tay mình búi tóc cho con, tô điểm gương mặt xinh xắn. Con của cô đã lớn rồi. Từ sáng cho đến tận lúc này Rin không thể nhìn thấy Sesshomaru ở bất cứ đâu, có lẽ hắn đã đi dạo quanh thành rồi

Rin nghĩ có lẽ chuyện kết hôn của Shimoki cô tiếp nhận nó tốt hơn Sesshomaru đôi chút. Cô hiểu cảm giác của Shimoki lúc này vì vậy mà cô không buồn lắm. Cô nuối tiếc, nhưng không phải là sắp xa con mà là vì đã chẳng có đủ thời gian bên con, để có thể cùng Sesshomaru thấm nỗi buồn này, cô ước mình có thời gian. Cô biết mình đã trở nên quá ích kỉ dù cô đã may mắn hơn vạn người, cô muốn có thời gian dành cho những năm tháng thiếu thời của Shimoki, nhìn thấy con trưởng thành, về sắc vóc lẫn tinh thần

- Haha – ue, Shimoki chấm dứt sự yên lặng, người có hạnh phúc không

- Về chuyện gì, cô hỏi khi cài lên mái tóc mềm phiến ngọc cuối cùng

- Về hôn nhân, Shimoki xoay về phía sau để nhìn thẳng vào cô

- Mẹ đã luôn hạnh phúc, như con đã thấy, Rin kéo con vào trong cái ôm của mình, con sợ sao

- Không, Shimoki khẽ thì thầm, nhưng con sẽ nhớ người, chichi –ue và cả tòa thành này nữa

- Vậy thì con đã có nơi để trở về rồi đó, con yêu

___


Sesshomaru cũng thay bộ y phục đã chọn sẵn, viền tay và vai áo ánh bạc những hoa văn lục giáp, Rin cài cho hắn áo giáp, hắn vẫn đạo mạo như ngày trước, nhưng thay nét ngạo mạn ngày trước bằng dáng vẻ của một người cha, hắn chờ Rin thay y phục của cô

Nhân duyên vạn kiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ