Lễ hội hoa anh đào

124 19 0
                                    


Khu phố nơi Rin sống là một xóm lao động trung bình, tuy vậy không khi nào thiếu đi những điều đẹp đẽ, tấm lòng chan chứa của các cư dân dành cho nhau, những mái ngói bình dị được trang trí theo các lối giản đơn độc nhất, và rải dọc khu phố, còn có cả một dãy anh đào dìu dịu che phủ

Rin thích nhất là vào mỗi độ cuối xuân, hương hoa ngọt lịm căng tràn trong từng nhịp chuyển mình của khu phố. Ngày rạng trong ánh bình mình dịu sáng, bước chân cô cùng các bạn đi học phủ tràn những gót hoa, bóng hoa bảo bọc cả một vùng khi nắng trưa đến, sắc phấn hồng dịu đi gay gắt của màu hoàng hôn và cả đêm sang khi mặt trời đã lặn, cánh hoa bàng bạc pha chút màu mận tỏa rạng còn hơn sao

Dịp duy nhất khu phố của cô nhộn nhịp, có lẽ cũng chính là vào dịp này, khi tầng tầng lớp lớp anh đào nở. Những du khách sẽ dạo vòng quanh nơi này, hay có cả những cư dân của phần khác trong thành vô cũng sẽ lui đến, để đắm mình trong vẻ đẹp không thể có ở nơi khác tại chính khu phố Omueda này

Rin cùng các bạn của mình dừng lại trước một khu vực vốn là vùng đất trống nay đã dựng nên những quầy hàng rực rỡ, cũng đúng thôi, đêm nay sẽ có lễ hội hoa anh đào mà

Những đứa trẻ tròn xoe mắt nhìn những cột cao dựng thẳng, những phiến khăn đủ màu sắc và cả tiếng nhạc vui tai, chưa gì đã có rất nhiều những người đi qua lại, Rin cũng nên về sớm để chuẩn bị cùng mẹ mình

Hoàng hôn buông xuống cũng là lúc hội chợ bắt đầu được diễn ra, ánh vàng rực thắm cuối ngày nhuộm nhạt màu những gì từng rực rỡ, mắt ai nấy đều hoa lên vì cái nóng bức, nhưng ngọt ngào thay cho hương anh đào, chúng giữ chân những kẻ du ngoạn, lễ hội vẫn tiếp tục diễn ra

Rin nắm chặt tay mẹ mình đi những bước nhỏ bé, có gì đó không ổn ở đây, cô nhủ thầm. Cô không hề nghĩ rằng mình nhầm lẫn dù chẳng có ai ở đây nhận ra được điều đó cả, không khí có gì đó rất bức bách, khiến cho người ta ngộp thở. Và Rin thật sự đã phải chớp mắt tận hai, ba lần để có thể khẳng định rằng ánh hoàng hôn có khi còn nhuộm cả một chút sắc xanh biếc

Cô nhận lấy thanh kẹo đường từ một người cô trong khu phố, hầu hết các gia đình trong con hẻm này đều bán một chút gì đó vào tối nay, vì nguồn thu là vô kể, chỉ có gia đình cô là không, mẹ cô muốn cùng cô trải qua kì lễ hội theo cách trọn vẹn nhất

Thanh kẹo trên tay, Rin cắn mạnh để một khối kẹo óng vàng lọt vào bên trong thềm lưỡi, vị bùi bùi chảy tràn trong vị giác, cô tít mắt nhìn cây kẹo ngon lành trong tay mình, nó ngon hơn là tất cả những loại kẹo khác mà cô từng thử

Ngồi trên một tán anh đào, Sesshomaru nhíu mày nhìn về nơi đang tưng bừng rộn rã, yêu khí rực nồng cả một vùng không gian, hắn chưa thể xác định được đó là một thực thể yêu quái đang lộng hành hay chỉ đơn giản là một thứ vũ khí vẫn còn thấm yêu lực. Không có điểm nào tập trung yêu lực lớn lao nhất, chúng cứ nhàn nhạt thoảng trong không gian

Vì không thể nắm rõ được tình hình nên Sesshomaru đã chú ý đến cô gái nhỏ của mình nhiều hơn đôi chút. Vẻ đáng yêu của cô gái tám tuổi bừng hơn cả ánh trời, trong bộ yukata sắc hồng ngọt như màu hoa nở, điểm tô đôi chút những cánh bướm sắc bạc óng dìu dịu, trên mái tóc nâu còn đung đưa một chiếc nơ to bản, nét ngọt ngào say đắm cả không gian

Nhân duyên vạn kiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ