Chiếm đoạt

219 21 5
                                    







Ánh mắt màu đồng diễu khắp thân người nhỏ bé của Shimoki, cô không ngẩng lên nhìn Shintaro, bởi nếu có, cô sẽ khó chịu bởi ánh nhìn nửa hiếu kì nửa hài lòng nhuốm màu cuồng sát. Lúc này đây, Shintaro cũng không hiểu hắn đang nghĩ gì, hắn chỉ cảm thấy vô cùng thỏa mãn trước chiến địa mà mình đã bày ra, máu và chướng khí bốc lên từ tòa thành đủ để kinh động cả vùng đất bên kia lãnh thổ. Hắn không rõ là có bao nhiêu người trong đội quân của mình đã bỏ mạng và có bao nhiêu Khuyển yêu đã bị giết chết, nhưng rõ ràng hắn đã thành công trong việc tận sát cả gia tộc này

Nhưng với hắn, vậy vẫn chưa là đủ, vẫn còn một thứ có thể khiến hắn vui hơn, đó chính là Shimoki. Ngày lễ thọ cách đây vài tuần của Santaro, hắn đã nhìn thấy cô, nhưng hắn không rung động, hắn không có cảm tình gì cho cam. Nhưng dáng vẻ cao quý và sắc lạnh của cô khiến hắn cảm phục, hắn thật sự tò mò. Hắn lại tưởng tượng, cũng chính con người ấy bị dày vò đến tận cùng của khổ đau, thì còn có thể đẹp đẽ đến nhường nào nữa

Hắn sẽ giữ cô sống, thậm chí là phong cô làm Phu nhân của hắn, và kêu người tu sửa lại tòa thành này rồi họ sẽ tiếp tục sống ở đây. Shimoki hằng đêm sẽ nằm chung chăn với kẻ đã tận sát toàn bộ tộc Khuyển yêu của mình, sống ở nơi nhuốm đầy máu của những binh lính đã hy sinh để bảo vệ cô, ngồi lên chức vị mà mẹ cô đã luôn thuộc về. Hắn còn hơn cả chắc chắn rằng mỗi ngày trôi qua Shimoki sẽ càng muôn phần giằng xé, nhìn một mẫu hình thanh quý như thế sống trong tận cùng của sự dày vò, chẳng phải như vậy thật sự rất đẹp đẽ sao

Hắn những tưởng sẽ rất khó khăn để Shimoki có thể quy phục mình, bởi hơn hết cô cũng là con gái của Sesshomaru, yêu lực không hề tầm thường, cách mà cô sử dụng yêu lực và vũ khí trong ngày lễ đó cho thấy khả năng phòng thủ đáng dè chừng. Hắn nghĩ người khó đánh bại nhất ở tòa thành miền Tây này không ai khác chính là vị hime quyền quý kia, nhưng có lẽ, giờ đây cô lại là người dễ đánh bại nhất

Tiếng cười vô vị của Shintaro vang khắp không gian trải đầy mùi máu thịt. Shimoki vẫn nằm im lặng trên người của Rin đang dần trở nên ấm áp. Mái tóc nâu đen phủ lòa xòa trên gương mặt trắng bệch yếu ớt, đâu đó trên gò má cao là những giọt máu thấm li ti vì những tấm trung kiên đã quỵ xuống. Ánh mắt vô hồn, cô không hoảng sợ, không lo lắng, không có gì hết. Nước mắt không thể chảy, chúng hóa thành một màn bọc trong suốt, khiến cho phần lạnh lẽo cơ hồ chiếm ngự nhiều hơn

- Dậy nào, hime – sama, Shintaro bước đến tấm đệm cũng đã loang lổ những vết máu tươi, hắn đá một phần thân xác của ai đó văng về một hướng, dọn sạch đường đi của mình, hắn cúi người và lôi Shimoki dậy khi nắm lấy mái tóc mượt mà của cô một cách thô bạo

- Đã quá trễ, để vẫn còn nằm ngủ rồi, hắn nói với âm giọng xen kẽ ý cười một cách thô thiển, khuôn mặt hắn sát gần Shimoki, cô cũng không nhăn mặt, không có gì nữa cả

Hiển nhiên là Shimoki có bị đau nhưng cơn tức giận đang lan tỏa khắp cơ thể cô lúc này khiến cho biểu hiện trên gương mặt cô bình thản hơn bao giờ hết. Phía dưới mặt băng lạnh luôn luôn là những đốm lửa cháy rạo rực, đó là những gì cô được dạy từ bé. Thứ cuối cùng mà cô bố thí cho tên này sẽ là một biểu cảm gì đó, nhưng đáng tiếc, cô không rộng lượng đến vậy

Nhân duyên vạn kiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ