Kẻ nguy hiểm

88 5 0
                                    


Không có cụ thể, chỉ có mờ mờ hư ảo kể từ sau khi tiếng nổ xé toạc tầng không gian cũng chìm vào im lặng, chẳng còn lại gì để rõ ràng nữa rồi, cả đất trời đều phủ chìm trong bụi mờ, bụi mờ của những gì từng là tươi đẹp nhất

Họ đang trốn chạy, đúng là như thế. Có ai đó sẽ nghĩ điều mà Khuyển tộc đang làm lúc này đây là hèn nhục, là chẳng còn khí phách, nhưng họ còn có thể làm gì đây, chiến đấu lại sao. Thời thế chuyển xoay, sẽ có ngày một chú cá có thể hóa thành rồng, và rồi sẽ lại có những con rồng khác, Khuyển tộc và tất cả yêu quái hay con người dẫu có sống được bao năm, hay dẫu có là bất tử thì vẫn nằm trong thế cuộn xoay của dòng đời trôi chảy mà thôi

Lúc này đây là thế giới của con người, họ muốn tiêu diệt đi những gì làm mình thấy e sợ, đó không có gì sai cả, và hơn ai hết yêu quái như Sesshomaru hay Inuyasha cũng đều có thể hiểu. Họ cũng đã từng trải qua một thời chiến đấu nhiều đến vô kể, họ có thể không hiểu được cảm giác hài lòng khi một mối hiểm họa bị loại trừ sau, lúc này đây con người cũng thế

Nhưng còn hơn thế, con người cũng tồn tại lâu hệt như yêu quái, nhưng con người lại chẳng hiểu nhiều bằng họ, vì con người mau chết hơn, nói cho thẳng thắn thì là thế. Inukimi hay Sesshomaru đều đã trải đủ nhiều để hiểu. Điều làm Khuyển tộc uất nghẹn đây là vì họ bị nhẫn tâm trừ hạ, hiển nhiên họ có thể đánh trả nhưng làm như thế thì có khác gì với những kẻ tấn công họ

Từng là kẻ tấn công, giờ lại bị uy hiếp ngược lại, cảm giác chát đắng không phải là lớn nhất, mà lớn nhất vẫn là tội lỗi đè trĩu trong lòng, họ không hay giết con người nhưng cũng là đã từng, hóa ra ngày đó đã từng nhẫn tâm như vậy, tâm tư đè nặng mới chiếm phần đa số

Cuộc chiến này cũng chỉ có một kết cục, con người sẽ vẫn là con người và yêu quái sẽ vẫn là yêu quái, chẳng thể nào xóa sổ hoàn toàn những gì không nằm trong quyền hạn ta có thể kiểm soát. Con người có thể tiêu diệt một hoặc hai yêu quái, nhưng rồi sẽ vẫn sẽ có những ngoại lệ sống sót. Tương tự với Khuyển tộc ngày hôm nay, họ có thể đánh trả, nhưng con người trên hành tình này là quá nhiều để có thể xóa sổ đến hết

Sóng thủy triều dâng cao rồi sẽ cạn, con sóng sau sẽ chẳng là con sóng của những ngày ban đầu nữa, những gì đã lụi tàn hiếm rồi sẽ có cơ may lại bùng cháy, nhưng những kẻ giành được cho mình sự sống, thì sẽ chẳng có ai tước đoạt đi được

- Nghỉ ngơi hết cả đi, bình tĩnh Sesshomaru ra hiệu lệnh, lớp bụi ảo mờ của những tháng ngày tươi đẹp chậm rãi hòa chung vào nền đất, cả những kỉ niệm đã có với nơi này nữa, vĩnh viễn chúng sẽ vẫn còn tồn tại ở đây

___


Ánh trăng mờ và thật xa xôi, đêm thật lạnh và thật nhạt tẻ, có một gã tài xế dụi tắt đi điếu thuốc chỉ còn vương lại chút vụn tàn, tầm nhìn lung lạc trông đến kẻ khốn khổ chậm rãi tiến những bước mệt nhoài

Chủ nhân vẫn luôn uy dũng của gã, lúc này đã chẳng còn giống như những gì gã nhớ nữa, một kẻ si tình hay một kẻ đã quá khờ dại, tin tưởng rằng gã có thể xoay chuyển thế giới trong bàn tay của mình và một kết cục chẳng có gì đẹp đẽ. Chẳng mất mát đi gì cả, cơ nghiệp hay quyền lực đỉnh cao, chỉ là gã đã mất đi cô gái với gã là quan trọng nhất

Nhân duyên vạn kiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ