Chữa lành

237 20 1
                                    


Rin cựa mình giữa lớp chăn bông ấm áp, sắc màu của buổi hừng đông đắm chìm cô trong cảm giác khoan khoái dễ chịu. Tiếng lách tách của lò sưởi khẽ gảy nhịp trong sớm mai yên bình. Trời đã vào đông tự lúc nào, ngọt ngào hơn bao giờ hết. Đây là mùa đông đầu tiên kể từ lúc cô trở lại chính mình

Cánh tay của Sesshomaru khoác hờ trên người cô, tiếng thở dìu dịu hắn khẽ chạm lên mái tóc mềm mại của cô. Sesshomaru ngủ say hơn cô nghĩ nhiều, cô không mong mình sẽ đánh thức hắn dậy, giữ yên tĩnh hết mức có thể, cô phóng tầm mắt quan sát khắp căn phòng

Mùi trầm hương vương trên đầu mũi, quen thuộc chưa khi nào gây nên cảm giác nhàm chán. Những khung tranh cô thêu được đặt dọc khắp căn phòng, những món đồ cô yêu thích, vị trí của chúng vẫn hệt như trong kí ức của cô

Kể cả cách mà ánh sáng lê từng bước trên sàn chiếu non mềm chưa khi nào là xa lạ với cô. Có lẽ đó chính là phép màu kì diệu của tòa thành này, chỉ cần tình yêu còn tồn tại, mọi vật đều sẽ vĩnh hằng trước thời gian

Trận chiến giữa nội tộc Khuyển yêu, kết quả luôn là điều có thể dự đoán được trước. Sau khi Santaro bị thuộc hạ của mình phản bội, lão chết dưới lưỡi kiếm của Sesshomaru. Shintaro, kẻ phản đồ đó cũng cùng chung số phận. Sesshomaru dành thêm vài ngày nữa để phủi sạch toàn bộ nền móng của những kẻ có âm mưu gây chiến. Suốt hai tuần qua hắn đã cực kì bận rộn với kế hoạch khôi phục miền Tây, ổn định những tộc yêu khác và củng cố vị thế của hắn lẫn Khuyển tộc ở miền Tây. Việc cuối cùng trong danh sách trên trở nên khó khăn hơn đôi chút vì Khuyển tộc giờ chỉ còn lại số người chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Nhưng tin tức nguồn sức mạnh của Sesshomaru được truyền đi nhanh hơn bao giờ hết. Mọi chuyện giờ có thể được xem như tạm ổn

Tòa thành cũng nhanh chóng được tu sửa, những yêu quái ở đây đều đã dành trọn cuộc đời mình cho tòa thành miền tây, họ rõ từng ngóc ngách và thuộc đến từng thớ vân gỗ. Việc xây dựng tòa thành về như cũ không có vẻ gì là khó khăn

Rin nhìn đến trần nhà là những phiến gỗ nâu trầm sắc, thật tuyệt vời khi đã biết bao lâu rồi, cô lại có thể được nhìn thấy chúng. Hít căng buồng phổi mình bằng không khí lạnh của ngày mới, cảm giác khoan khoái chạy dọc cơ thể Rin, cơn lốc hạnh phúc xoắn lấy từng tế bào trên cơ thể, cô như vừa được nạp lại năng lượng. Miệt mài trong vô vọng suốt bao nhiêu năm qua, cuối cùng thì Rin cũng đã trở về lại nơi mình ao ước nhất

Sau đó, một lớp chăn nặng nề được phủ lên toàn bộ khuôn mặt Rin. Là Sesshomaru đã chặn chăn lên khắp người cô. Bất mãn với sự phá rối của người nằm cạnh Rin xoay mình để nói chuyện thì chỉ bắt gặp lồng ngực rộng lớn của người kia, nhanh chóng đưa tay vỗ lên vai cốp cốp, yêu cầu được thương thảo. Sesshomaru nhận thấy người trong chăn có vẻ như muốn nói gì đó, hắn lật lớp đệm dày lên rồi cúi đầu xuống đối diện với cô

- Ngày mới rất đẹp đấy, Rin nhỏ nhẹ, em muốn tận hưởng một chút mà

- Nhưng em thì có thể bị cảm đấy, hắn nói rồi không ngần ngại dùng tay mình nhéo nhẹ lên chóp mũi đã ửng đỏ lên của Rin, không hề có ý định dừng lại ở đó, hắn mỗi lúc lại một tiến về phía cô, đến khi tiếp xúc nơi đầu mũi của Rin không còn là những ngón tay của Sesshomaru nữa mà là chóp mũi của hắn, Rin lập tức đỏ mặt rồi ngồi bật dậy tránh tiếp xúc với Sesshomaru. Cô biết rõ, Sesshomaru là một người ngọt ngào, thời gian qua ở cùng với Shimoki nên đã khiến cho sự dịu dàng bên trong Sesshomaru được đẩy lên mức cao nhất, nhưng Rin thì tạm thời chưa thích ứng được

Nhân duyên vạn kiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ