Lời nguyền hồi đáp

151 16 0
                                    


Rin muốn đứng dậy, lập tức một cánh tay nhẹ nhàng choàng lấy và đợi cô đứng vững trên mặt đất. Rin tin rằng mình không hề là một cô gái yếu đuối, nhưng ở bên cạnh Sesshomaru không khỏi khiến cô muốn được hắn bao bọc đôi chút

Tiến về phía trước, che lấp Rin bằng hình dáng cao lớn của mình, chắn trước ánh nhìn oán giận của Kagemi, Sesshomaru lại chạm tay lên Bộc Toái Nha, sẵn sàng kết liễu một sinh mạng nữa. Chỉ là hắn đang tính toán xem, liệu tên này có xứng đáng được chết bằng Bộc Toái Nha hay là không

- Đừng giết hắn, Rin nắm lấy vạt áo của Sesshomaru

Hắn chỉ khẽ xoay đầu mình về cánh tay đang che chở cô, nhìn vào đôi ngươi sâu thẳm ánh lên những tia xót thương. Lòng vị tha của em lớn đến mức nào mà lại có thể nhẹ nhàng nói ra những từ ấy, ánh mắt vàng tươi đầy kiên nhẫn nhìn về phía phu nhân của mình

- Không ai đáng chết khi cố gắng cứu người mình yêu thương cả, cô nhỏ giọng dịu dàng khi nhận thấy ánh nhìn băn khoăn của Sesshomaru

- Ta không cần sự thương hại đó đâu, Phu nhân ạ, Kagemi vẫn ôm cổ mình lên tiếng. Giờ đây hắn đang ngồi thụp trên nền đất, ánh mắt mất đi cả tiêu cự vì độc chất, sắp tới đây hắn không nghĩ rằng mình còn có thể chống đỡ bản thân không ngã gục xuống. Hắn ghét điều hắn đang suy nghĩ lúc này nhưng rất có thể hắn đã chẳng còn bất cứ hy vọng nào để cứu Michiuri nữa cả. Vậy thì chi bằng giờ đây hắn đi chung với em mình, hắn cũng sẽ lại có thể ở bên cạnh và chăm sóc cho Michiuri. Vậy thì cái chết cũng không tệ như nó vốn dĩ đâu

- Ta cũng không có ý định thương hại ngươi đâu, tiếng rút kiếm sau đó của Sesshomaru còn hơn cả lời đáp

- Đừng mà, Rin lại giữ chặt hơn tay áo của người định tiến lên, cô quá mệt mỏi với toàn bộ những gì đã xảy ra rồi. Lúc sáng nay, khi còn ở tòa thành cô đã hồi tỉnh phần nào và trước khi một lần nữa mất đi ý thức, hình ảnh của máu thịt vẫn kịp ám vào tâm trí Rin

Điều khác biệt giữa cô và kiếp sau của mình, là cô không thể chịu đựng quá nhiều chết chóc, cô thật sự mệt mỏi, những hình ảnh chạy không ngừng trong đầu cô khiến cô kiệt sức, còn hơn cả việc phải leo dọc một ngọn núi

Cùng lúc đó, tiếng đập của Thiên Sinh Nha khẽ vang lên trong không khí, chỉ có mình Sesshomaru nhận ra điều đó, thanh kiếm đang đáp lại lời u uất của Rin, nó cũng không muốn chết chóc nữa, kiệt sức thật rồi

Sesshomaru còn chẳng kịp buông ra tiếng thở dài. Cửa ải khó vượt qua nhất, chắc chắn chính là Rin, hắn chẳng bao giờ có thể chối từ bất cứ đề nghị nào của cô, hắn ghét cay ghét đắng nhưng đồng thời lại hài lòng với phần dịu dàng đó ở bên trong mình. Bộc Toái Nha chưa có dịp thi triển lại được tra vào vỏ, hắn quay gót, nắm lấy đôi vai nhỏ bé của Rin, cô ngước lên nhìn về phía hắn

- Vậy thì chúng ta về thôi, hắn cất vào tất cả những cộc cằn và đanh thép của mình, trả về lại cho Rin sự yêu chiều mà cô vẫn luôn quen thuộc

Trái tim Rin nhũn ra trước hình ảnh lúc này của Sesshomaru, làm cô suýt chút nữa là quên mất còn một việc quan trọng chưa làm mà sà vào trong vòng tay của hắn

Nhân duyên vạn kiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ