Sáng sớm ở Quyền phủ trên dưới sẽ đều "làm như ko thấy" khung cảnh 2 vị chủ tử nhà mình , người luyện kiếm người đứng bên cạnh thổi sáo ...
Ai đó nếu thắc mắc mà hỏi bọn họ cảnh tượng "thơ mộng" đó lạ lắm sao? Dĩ nhiên câu trả lời của bọn họ liền là 1 tràn gật đầu như giả tỏi .
Vì sao ư?
Đơn giản mà nói vị chủ tử nhà bọn họ chính là cái dạng xuất quỷ nhập thần, cũng là người thân thủ võ công ngút trời kia lại chính là cái dạng :
>----> Lười thức sớm , lười động thủ , lười tu luyện võ công đến khiến nhân sĩ giang hồ tức phun máu vì dù họ tập ngày luyện đêm thế nào cũng đánh ko lại Người . Lại nói chủ tử nhà họ chính là dạng người quanh năm suốt tháng hầu như ko có mặt trong phủ , thích nhất chính là du ngoạn đây đó đôi lúc về đến phủ lại kéo cả 1 rừng hoa đào làm loạn thất bát đảo Tây Đô . Bằng hữu giang hồ của chủ tử quen biết có thể nói là nhiều đến ko thể tả , bộ dáng phong tao tuấn lãnh càng khiến cô nương nhà người ta mê luyến khiến bà mai mặt dày mày dạn kéo đến cũng muốn đạp nát cửa phủ ko biết bao nhiêu mà đếm .
Nhưng hiện tại thì sao?
Gần tròn 20 ngày mà Chủ tử nhà họ chính là ở trong phủ , tay bồng tay bế - chân loạn bước tất bật cả ngày . Gương mặt chính là vạn niên lạnh nhạt trước kia giờ giờ khắc khắc luôn treo nụ cười , lời nói trước kia luôn là 'chấn động" thiên hạ nay lại ngọt đến phát hoảng người nghe . Vì ai ư?
Còn là ai khác ngoài vị phu nhân sắp vào cửa -Trịnh tiểu thư đây nha , Chủ tử bọn họ đã muốn phủng phu nhân sắp cưới đến tận trời rồi . Tại sao lại nói như vậy ư?
Đơn giản như hiện tại phu nhân muốn luyện kiếm , chủ tử liền ở bên cúc cung tận tụy dậy sớm ở bên phu nhân dâng khăn mặt , bồi chén nước hay khăn lau , khi nhàn rỗi bên cạnh nhìn chiêu thức kiếm pháp của phu nhân mà thổi 1 khúc sáo hòa huyện cùng 1 thể . Có lần tiểu Trương hóng chuyện liền hỏi chủ tử vì sao ko cùng phu nhân luyện kiếm mà chỉ đứng bên cạnh , chủ tử rất hào phóng mà mắt ko nháy tim ko đập dồn nhịp có thể mạnh miệng trả lời sợ đánh thua phu nhân nha . Bọn họ có bị đần mới tin lời Chủ tử nói , từ lúc theo chủ tử đến nay chưa 1 lần thấy thất thủ trước ai . Chưa nói đến Chủ tử lại là người ko thích ăn thiệt thồi dù chỉ là nhỏ như hạt mè , thì làm gì có chuyện chủ tử sợ đánh thua phu nhân nhà họ đây???
Buổi chiều gió thoáng mát phu nhân có lúc muốn ăn chút điểm tâm ngon , chủ tử liền cúc cung tận tụy tự mình vào bếp làm ra vài món mới lạ . Mà phu nhân sắp cưới nhà họ chính là dạng mỹ nữ băng lãnh , hiếm hoi mới cười lại sẽ vô tình ở sau lưng Chủ tử mà vẽ ra môi cười . Nói đến đây mới thấy cả đám bọn họ tính ra là hời biết mấy , Chủ tử bận bịu cả ngày chỉ ngóng trong nụ cười của mỹ nhân . Mà phúc phần hưởng lấy nụ cười xinh đẹp như tuyết liên kia lại là bọn thủ hạ bên cạnh , điều này làm cả đám bọn họ chính là dở khóc dở cười thay Chủ tử mình "cầu phúc" . Nhưng ngẫm nghĩ lại thì đúng đấy , chủ tử bọn họ chính là thua trong chữ "ÁI TÌNH" của phu nhân. Lãng tử quay đầu chính là giữa rừng hoa muôn vạn sắc lười liếc mắt , chỉ dõi ngóng chờ trăm năm độc nhất 1 đóa tuyết liên . Có lẽ Chủ tử nhà họ đã chờ đợi được đóa tuyết liên độc nhất của mình , còn bọn họ vẫn là chăm chỉ chuẩn bị cho chuyện trọng đại sắp tới mà thôi...
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] TIỂU THƯ XIN TỰ TRỌNG....(YULSIC)
Tiểu Thuyết ChungAuthor : zindy1112 Rating : NC 17 Disclaimer :Họ không thuộc về tôi , nhưng tôi nắm giữ họ trong câu truyện của tôi... ★★★★ Một vụ tai nạn xe khiến Quyền Du Lợi cứ nghĩ bản thân đã chết đi , trong cảm giác lơ lửng giữa không gian đen thâm thẩm toàn...