Chap 28:Nhanha liền tại đây ta cầu nàng hôn ta đi..

2.3K 103 0
                                    

Việc Trịnh tướng quân tạo phản bị phát hiện mà tự sát lan truyền khắp các châu các thành , thời điểm tin tức truyền đến tai dân chúng Tây Đô ko khỏi 1 trận sửng sốt.
Trịnh Khang ngồi trong phòng khách lớn nhàn nhã uống trà sau bữa sáng , nghe chút tiểu Trương báo tin tức trong ngoài thành ko khỏi cười khổ . Thầm nghĩ nước cờ của hoàng thượng thật sự tính toán rất chu toàn , nếu phụ tử hắn ko có Du Lợi ra tay tương trợ xem ra cái tội danh kia sẽ đeo trên người Trịnh phủ hắn có chết xuống âm phủ  ko hiểu ra oán hận như thế nào .

-Nhạc phụ đại nhân buổi sáng hảo.

- Phụ thân .
Du Lợi cùng Tú Nghiên ngồi xuống bên cạnh nhau đối diện nhạc phụ đại nhân mày sớm nhíu lại 1 đoàn ...
- Hai người các con đến  rồi , đã nghe những tin tức kia chưa ?

Liếc nhìn tiểu Trương đứng ở bên cũng hiểu ra phần nào tin tức mà đối phương nói , tự tay rót chén trà đưa cho nương tử nhà mình sau mới châm cho mình 1 chén .

- Ân , tin tức kia cũng nhanh truyền rộng rãi rồi .

Tú Nghiên nhẹ giọng trả lời , cũng cầm chén trà nhỏ mà phu quân nhà nàng rót cho âm ấm uống 1 ngụm nhỏ . Trịnh Khang ko khỏi tự trách nói...

- Ta ko nghĩ Trịnh gia trong tay ta lại có 1 cái kết như vậy .

Du Lợi nghe thấy hớp ngụm trà , nhàn nhã đáp lời nhạc phụ đại nhân nhà mình...

- Ko thể trách người , kết cục hiện tại là mưu tính của hoàng tộc , quân vương xưa nay luôn là hiểm độc như vậy . Người tài vượt trội ở tùy thời , tùy điểm mà phải ngã xuống trong nước cờ giữ vững toàn cục bàn cờ . Lễ nghĩa quân thần , tồn tại khi quyền lực trong tay mỗi người đều ko quá bành trướng. Nếu ko thể kiểm soát thà đế vương giết lầm , chứ vĩnh viễn ko thể bỏ xót .

- Hiền tế ngươi xem ra thì thấu quan trường hơn cả chính ta luân hãm mấy mươi năm , haizz ta xem ra đã già thật rồi theo ko kịp tâm ý của người.

- Thay vì than thở người già , thà nhạc phụ người chấp nhận hiện tại vui vẻ hưởng thụ cuộc sống gia đình bên chúng ta ko phải tốt đẹp hơn sao ?!

- Haha xem ra hiện tại chị có thể như vậy , Trịnh Khang ta phải ăn nhờ ở đậu nơi ngươi hiền tế ha .

Trịnh Khang tự tiếu phi tiếu nhấp lấy ngụm trà , nhẫn đắng lại ngọt dịu trôi xuống cổ họng làm tâm trạng hắn cũng tốt lên ko ít .

-Nhanha nhạc phụ người ko nên nói như vậy ah! Ta từ nhỏ ko cha ko mẹ , hiện sắp cưới nữ nhi nhà người . Một tiếng nhạc phụ là lễ nghĩa mà kêu , thâm tâm ta hy vọng người xem ta như nhi tử trong nhà , ta cũng muốn đem người xem thành phụ thân chính mình ...

Nghe xong lời nói của Du Lợi , Trịnh Khang ko khỏi kinh ngạc nhìn đối phương . Sau khi tiếp xúc nhìn thái độ , cùng cách hành xử của Du Lợi , hắn từng nghĩ đứa nhỏ này được sinh ra trong gia đình giàu có ,được cưng chiều mà hình thành nên tính cách ngạo cuồng như vậy , dù nhìn ra được tài trí so với tài lực chỉ hơn chứ ko kém . Nhưng trong thâm tâm Trịnh Khang cũng có chút bày xích đối với Du Lợi , là quân nhân lễ nghĩa này nọ hình thành tính cách hắn ko thích người tự cao tự đại . Hiện tại biết ra Du Lợi chính là cái đứa trẻ mồ côi phụ mẫu , xem ra tính cách ngông cuồng hiện tại là do cuộc sống độc lập tự thân mà thành . Một khắc này , cái nhỏ vụng bài xích kia trong tâm tâm của Trịnh Khang biến thành thương cảm .

[BHTT] TIỂU THƯ XIN TỰ TRỌNG....(YULSIC)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ