Ngay sau hôm Chaeyoung rời Seoul về nhà, cậu phải đi làm nhiệm vụ. Hôm về, cậu vất vả đến Austrialia để gặp cô một lát rồi lập tức quay về Seoul, suốt thời gian qua bản thân Lisa gần như chưa có một giấc ngủ ngon nào thêm vào đó vừa bị cụ Manoban nện cho trận đòn thật đau, ăn đòn xong chả nghỉ ngơi gì đã chạy gấp đến nhà Chaeyoung, ngược lại còn bị cô lơ nên đi tắm nước lạnh, tắm xong lại không thèm lau khô mình mà lăn ra ngủ luôn. Sức khỏe có tốt thế nào cũng bị ốm
Ngón tay cô máy móc trượt trên lưng cậu bôi thuốc, nước mắt cô rơi trong thầm lặng, tại sao... tại sao nhất định phải là cậu?
Một lúc lâu sau Chaeyoung đã bôi thuốc cho Lisa xong, cô đợi thuốc ngấm rồi mới nhẹ nhàng đắp cho cậu một tấm chăn mỏng, sau đó ngồi thẩn thờ trên mép giường say sưa nhìn ngắm một bên khuôn mặt cậu
Cô cứ như thế không biết đã bao lâu đến khi chuông cửa réo vang lên thì cô mới như chợt giật mình thoát khỏi dòng suy tư bất tận. Vội xoa xoa mặt mình, đến khi chắc chắn là không ai có thể nhìn ra mình vừa khóc thì cô đi ra mở cửa
"Ai bên ngoài đấy?" Cô đứng ở cửa hỏi
"Chaengie là ngoại đây" Một giọng nói hiền từ vang lên phía bên ngoài
Chaeyoung vội mở cửa thì thấy cô của mình đang đỡ bà ngoại đứng trước cửa nhà
"Ngoại, cô sao hai người lại đến đây?" Chaeyoung hỏi với vẻ ngạc nhiên, mở rộng cửa hơn cho hai người vào nhà rồi bước đến đỡ bà ngoại, ngoại cô đã rất già nhưng dáng người của cụ vẫn phương phi, bước đi của cụ vẫn nhẹ nhõm lắm
"Cái con bé này còn dám hỏi hả, chuyện lớn như vậy mà không dám cho chúng ta biết. Nếu không phải con nhóc Joy về kể với chúng ta thì chẳng biết con còn định giấu chúng ta đến khi nào" Bà cụ Park đưa bàn tay lên nhéo yêu đôi má phúng phính của cô coi như phạt
"Sao ạ?"
Cô của Chaeyoung bán hàng đã nhiều năm là một người phụ nữ tháo vát lời bà nói cũng gọn hơn:" Tối hôm qua Joy về nói cho chúng ta là con có người yêu. Ngoại con nghe xong chả yên được đòi sang đây luôn, cô khuyên mãi mới được. Hôm nay bà dậy từ sớm ngồi trên ghế chờ cô để cùng bà sang đây, thấy cô có chút việc gấp còn đòi đi một mình" Sau đó bà quay sang mẹ mình nói giọng đầy bất đắc dĩ:" Mẹ cũng sốt sắng quá cơ, nếu Chaengie mà chấm người nào thật thì kiểu gì con bé chẳng mang người đó về cho mẹ duyệt?"
"Haha, lạy Chúa cám ơn người đã ban phước, con bé này suốt ngày ru rú trong nhà không chịu ra ngoài cũng chẳng thích đi chơi với bạn bè, ngoại là lo cho con lắm nằm mơ cũng nhớ Chúa ban cho con một người tốt. Giờ thì được rồi, nếu con có người yêu thì nội cũng yên lòng, Chaengie người đó ở đâu vậy? Làm công tác gì? Gia đình người đó có tốt không?" Cụ Park cười đến không khép miệng lại được, cứ vội vàng hỏi
"Ngoại, ngoại đừng nghe Joy luyên thuyên, không có chuyện đó đâu ạ" Chaeyoung gượng cười nói, cô liếc nhanh cánh cửa phòng ngủ của mình rồi vỗ nhẹ tay bà mình trấn an
"Không có chuyện đó?" Cụ Park có phần bối rối
"Cô Park cũng sốt ruột:" Làm sao mà chẳng có được? Chả lẽ tối hôm qua, con bé nó bịa chuyện?!" Bà suy nghĩ chỉ ra vấn đề, hôm qua nghe con gái nói cô cháu có người yêu thật ra bà cũng mừng lắm. Chị cả và anh rể bà mất sớm chỉ để lại cô con gái này bà cũng muốn chăm sóc con bé nhưng bà còn gia đình riêng của mình để vun vén, trong gia đình riêng của và còn hai vị tiểu tổ tông bà phải nuôi. Bà đón mẹ bà và Chaeyoung về ở cùng khiến gia đình riêng không lấy gì làm giàu có đó của bà trở nên chen chúc, tùy ngoài miệng chồng bà không nói gì nhưng bà biết trong thâm tâm ông vẫn không quá hài lòng. Chaeyoung là đứa trẻ nhạy cảm, ngay sau khi trưởng thành con bé đề nghị được ở riêng khi ấy bà cũng không cố giữ con bé lại. Mấy năm nay kì thật bà vẫn áy náy hoặc ít nhiều gì với con bé, nếu con bé có người ở bên chăm sóc cũng đỡ thấy day dứt hơn
![](https://img.wattpad.com/cover/157980809-288-k400329.jpg)