Chương 171 - Thượng

1.8K 84 14
                                    

Tạ Liên nói: “Chưa có cơ hội gặp mặt Vũ Sư bao giờ, cũng không biết Vũ Sư là công chúa……”

Bên kia, Tuyên Cơ cắn răng nói: “Ngươi……đã làm gì hả…… Ta…… Không nhúc nhích được!”

Vũ Sư thu hồi tầm nhìn trên người Bùi Minh lại, nhẹ giọng nói: “Ta mang theo Vũ Long kiếm tới.”

Tạ Liên nói: “Vũ Long kiếm?”

Hoa Thành nói: “Bảo kiếm trấn quốc của Vũ Sư quốc, do các quốc chủ qua nhiều triều đại sở hữu đã được Vũ Sư luyện thành pháp bảo, dùng để trấn giữ các thế lực tạo phản trong Vũ Sư quốc, nhưng Tuyên Cơ lại mang lòng phản bội, bây giờ trong lòng thấy sợ hãi, có tật giật mình.”

Vũ Sư khiến Tuyên Cơ không động đậy được. Dung Quảng lại nói: “Ngươi không nhúc nhích được thì để ta tự ra tay!” Nói xong liền đâm kiếm sâu vào người Bùi Minh, nhưng hắn vừa đâm không đến nửa tấc thì một đám khói đỏ bỗng nổ tung lên, tiếng leng keng vang lên, thanh kiếm xuyên qua ngực Bùi Minh bỗng biến mất, mà thay vào đó là một thanh kiếm lớn chừng bằng ngón trỏ, rớt xuống đất. Dung Quảng cả giận nói: “Sao lại thế này? Tại sao ta cũng không nhúc nhích được?!”

Đám người Tạ Liên đứng ở xa xa nhìn thấy liền bước ra. Hoa Thành nhìn thoáng qua thanh kiếm nhỏ như món đồ chơi kia rớt trên mặt đất, cười nói: “Nhìn thuận mắt hơn nhiều.”

Vũ Sư nói: “Buông ra đi, Tuyên Cơ.”

Tay Tuyên Cơ muốn thoát khỏi khống chế của Vũ Sư mà bóp lấy yết hầu của Bùi Minh, ả không cam lòng buông ra, hai tay co rút nói: “Ta không buông! Ta đã bắt được hắn, ta không buông!”

Vũ Sư nói: “Nếu ngươi nhất định muốn nắm lấy gì đó mới cam tâm, sao ngươi không nhặt thanh kiếm vứt trên mặt đất kia.”

Uy lực của thanh bảo kiếm trấn quốc kia quá mạnh mẽ, Tuyên Cơ đột nhiên bị nó kéo xuống đất, một lần nữa ngã xuống, chật vật không tả nổi, ả lắc đầu chất vấn: “Ngươi có tư cách gì giáo huấn ta? Ngươi cho rằng mình là quốc chủ sao? Ta thấy có lẽ ngươi đã quên ngôi vị quốc chủ của ngươi làm thế nào mà có được! Ta không thừa nhận, ta không thừa nhận ngươi!”

Vũ Sư không nói gì. Bán Nguyệt đứng một bên chớp lấy cơ hội, đột nhiên phóng ra một chiếc bình, trực tiếp thu Tuyên Cơ vào trong, nhanh như gió thổi!

Đến lúc này, một đống hỗn độn rốt cuộc đã được giải quyết xong. Tạ Liên đi đến bên người Bùi Minh, đỡ hắn lên, nói: “Bùi tướng quân không sao chứ?”

Bùi Minh nói: “Không chết được. Ta nói, Thái Tử điện hạ, các ngươi sao không đến sớm một chút chứ.”

Tạ Liên: “…… Ha ha, nào được đâu.”

Bùi Minh nhặt thanh kiếm bị thu nhỏ trên mặt đất lên, hắn nhìn món đồ trong tay mình, nói: “Huyết Vũ Thám Hoa, phong ấn của ngươi có chắc không. Sẽ không có chuyện phiền phức gì xảy ra nữa chứ?”

Hoa Thành nói: “Đương nhiên. Trừ phi tay ngươi cầm chuôi kiếm, truyền pháp lực vào cho hắn, đồng thời trong lòng có ý định thả hắn ra, nếu không, bất kể như thế nào đi nữa hắn cũng sẽ không thoát khỏi phong ấn.”

Thiên Quan Tứ PhúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ