Không khí tươi mát từ ngoài cửa sổ, ánh nắng ấm áp chiếu xuống bãi cỏ xanh mượt. Hàn Thiên Tuyệt đang ngồi trên lan can tầng 10, anh mặc một bộ đồ bệnh nhân sọc xanh trắng, dường như nghe thấy tiếng động thì quay đầu lại.
Hạ Lan Tư Khuynh chầm chậm tiến tới, nhìn thân ảnh đang ngồi vắt vẻo trên lan can đang nhìn mình đằng sau hắn là ánh sáng nhè nhẹ , đôi mắt hơi cười nhìn cô, mỉm cười.
"Xin chào, tôi là Hàn Thiên Tuyệt, xin hỏi cô là ai?"
Hạ Lan Tư Khuynh nghe thấy giọng nói trầm thấp xen lẫn chút tức giận, âm điệu quen thuộc đến tận xương tuỷ như vậy cũng mỉm cười với anh. Dù cô vẫn chưa điều chỉnh xong ký ức trong đầu nhưng cũng đã sắp xếp được một số sự kiện quan trọng, tâm trạng đã có thay đổi lớn so với mấy ngày trước. Và cô biết chắc chắn người đằng trước kia là ai.
Có người hỏi: loại tình cảm nào mới khiến người ta phải khắc cốt ghi tâm? Loại đàn ông nào mới khiến phụ nữ yêu không oán không hối?
Nhìn thấy Hàn Thiên Tuyệt dường như Hạ Lan Tư Khuynh cô sống đến giờ, đã trải qua biết bao đau khổ mới có thể hiểu được "ái tình" là gì. Ê ẩm đắng chát, kiên trì cố chấp, chờ đợi mong mỏi, có thể làm tất cả miễn sao người mình yêu hạnh phúc, bình an, đây chính là tình cảm mà Hàn Thiên Tuyệt dành cho cô.
Chuyện đau khổ nhất của Hàn Thiên Tuyệt anh không phải là con cờ trong cái căn nhà đầy âm mưu quỷ kế Hàn gia, mà là khi đã gặp được người cần bảo vệ thì lại không có năng lực. Gần hơn hai mươi năm, cô có thể nhận thấy trong mắt anh chỉ có thể chứa một mình hình bóng của cô, kể cả khi anh mất trí nhớ, vẫn chưa có người phụ nữ nào có thể lọt vào tầm mắt anh, ngoại trừ cô.
Hôm cô lén đi thăm anh trai cô Hạ Lan Dực Minh ở ngoại ô. Cô cũng chỉ đào bậy đào bạ nơi gốc cây mà cô cùng anh trai hay cùng nhau dấu đồ thì thấy được nhật ký của anh trai. Cô đọc được mới biết, thì ra, Hàn Thiên Tuyệt đã hi sinh rất nhiều cho cô.
Thậm chí, cô nói cô thích Lạc Diệp, muốn gả cho hắn, hôm đó anh dù vừa làm nhiệm vụ cấp SS ám sát thủ trưởng nước A, vừa quay về nước mang theo thương tích đầy mình, bất chấp xác suất thành công chỉ 10%, mọi cố gắng tạo dựng thế lực trong mấy năm qua có thể bị huỷ, vẫn đi huyết tẩy Hàn gia, lên làm gia chủ chỉ để giữ lấy mối hôn nhân này cho cô. Nghe nói sau đó anh nằm trên giường bệnh 1 tháng liền, anh cô cùng các anh em trong đội phải thay phiên nhau canh giữ, bảo vệ cho anh.
Dường như sự dịu dàng cả đời của anh chỉ để dành cho Hạ Lan Tư Khuynh cô. Tâm lạnh lùng, chỉ vì cô rung động, giống như khi còn nhỏ, từ lúc mới nhìn thấy cô thì tất cả anh có đều chỉ muốn dành cho cô rồi. Bánh răng vận mệnh, có lẽ từ thời khắc hai người gặp nhau bắt đầu, cũng đã chậm rãi chuyển động, ước định phải dây dưa cả đời này.
Đến cô bây giờ mới hiểu, tại sao một đứa bị mọi người trong dòng tộc kể cả ba ruột của mình từ bỏ, lại vẫn được mặc đẹp trước mặt người ngoài, vẫn được ngồi vị trí Hạ Lan đại tiểu thư, vẫn có được mối hôn sự môn đăng hậu đối. Vợ hai của cha dù ghét cay ghét đắng nhưng vẫn chỉ dám chèn ép ở sau lưng, nhưng trước mặt công chúng vẫn tỏ ra yêu thương cô.

BẠN ĐANG ĐỌC
Cực Phẩm Bảo Bối - Cha hồ ly: Cùng nhau tóm mẹ về nhà
Romance"Ồ, vậy ư?" - nghe Hạ Lan Tư Khuynh nói xong Hàn Thiên Tuyệt từng bước đi tới trước mặt cô. Ngay sau đó, cô đã bị Hàn Thiên Tuyệt mạnh mẽ áp xuống giường. Chỉ trong chốc lát mà thần thái và khí chất trên người Hàn Thiên Tuyệt đều đã thay đổi 180 độ...