Chương 8 - Nghe lén

19.1K 921 28
                                    

Chung Minh mang theo Tô Tử Mặc đi vào tửu lâu có Tống Tuấn Kiệt cùng bằng hữu của hắn, chưởng quầy thấy hai vị cô nương xinh đẹp như hoa tiến vào, y phục cũng cực gây chú ý, không dám chậm trễ, tự mình tiến lên tiếp đón, đem các nàng thỉnh hướng trên lầu.

Chung Minh hỏi hắn:"Ngươi có biết gian phòng của Tống Tuấn Kiệt ở đâu không?"

Hiển nhiên Tống Tuấn Kiệt là khách quen nơi này, chưởng quầy vừa nghe, lập tức giật mình nói:"Cô nương hỏi Tống công tử, ngài ấy ở gian phòng phía đông, ta dẫn hai vị cô nương đi qua."

Chung Minh vung tay lên nói:"Không cần, ngươi dẫn chúng ta đi qua gian sát vách."

Chưởng quầy trên mặt hiện vẻ khó xử:"Xin lỗi hai vị cô nương, gian phòng kia đã có người."

Chung Minh lấy trong người ra một thỏi bạc năm mươi lượng, "Làm cho bọn họ đi đi".

Chưởng quầy xua tay nói:"Cô nương đừng gây khó xử, tiểu điếm mở cửa làm ăn buôn bán, thật sự không có đạo lý đuổi khách nhân."

Chung Minh lại lấy ra một thỏi bạc, chưởng quầy vẫn là uyển chuyển từ chối, Chung Minh hừ một tiếng, đẩy ra chưởng quầy, cửa cũng không gõ trực tiếp xông vào gian phòng, bên trong có một đôi nam nữ, đang ngồi cùng một chỗ thân thiết, Tô Tử Mặc vừa thấy lập tức quay đầu ra, Chung Minh thoải mái tiêu sái đi vào, đôi nam nữ nghe được tiếng cửa mở cũng là hoảng sợ, sắc mặt kinh hoảng, hiển nhiên là đang hẹn hò riêng tư, nam nhân mặt đỏ lên, tức giận nói:"Các ngươi là người nào, chưởng quầy , chuyện này là chuyện gì?"

Chưởng quầy cười cười nói:"Quấy rầy Tiền công tử , thật sự là vị cô nương này không nghe khuyên bảo, ta......".

Chung Minh không đợi hắn nói xong, đem hai thỏi bạc đặt lên bàn,"Bổn cô nương muốn dùng gian phòng này, phiền toái hai vị rời đi."

Đôi nam nữ kia hai mặt nhìn nhau, nữ nhân nhỏ giọng nói: "Nếu các nàng cần, không bằng để lại cho các nàng đi."

Nam nhân kia có chút không tình nguyện, bất quá nhìn đến bạc trên bàn, cắn chặt răng, lấy bỏ vào trong người, sau đó kéo tay nữ nhân, nói:"Chúng ta đi." Đi tới trước mặt Chung Minh, muốn trừng mắt liếc nàng một cái, lại bị mỹ mạo của Chung Minh làm kinh sợ, thất thố đứng yên tại chỗ, nhìn chằm chằm Chung Minh, nữ nhân kia kéo hắn một phen, hắn mới hồi phục tinh thần lại, mặt lại một lần nữa đỏ bừng, chật vật đi ra ngoài.

Tô Tử Mặc xem hết ở trong mắt, nguyên lai bộ dáng xinh đẹp còn có bậc này ưu thế.

Chưởng quầy nhanh chóng thu dọn trên bàn, cười nói: "Hai vị cô nương dùng món gì, ta lập tức đi chuẩn bị."

Chung Minh cũng không hỏi Tô Tử Mặc, tùy tiện gọi mấy món ăn và một bầu rượu, rồi đuổi chưởng quầy đi.

Nha hoàn Thanh Nhi của Tô Tử Mặc xem không vừa mắt, trước kia tiểu thư nhà nàng vô luận đến chỗ nào đều được ưu đãi, Chung cô nương này đúng là không hiểu lễ phép, tỏ vẻ bất mãn tính nói, Tô Tử Mặc hướng nàng lắc đầu, Thanh Nhi đành phải câm miệng.

Chung Minh quay đầu vừa vặn thấy một màn như vậy, hỏi:"Làm sao vậy?"

Tô Tử Mặc cười cười nói:"Chung cô nương quả thật hào phóng." Ra tay một cái chính là một trăm lượng bạc.

Biểu Tiểu Thư Trọng SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ