Chương 18: Phòng chứa bí mật

2.5K 295 3
                                    

Ba ngày trước kỳ thi thứ nhất, giáo sư McGonagall lại đưa ra một thông báo khác ở bữa điểm tâm. Giáo sư vừa nói:

- Cô có một tin tốt lành...

Thì cả sảnh đường, thay vì im lặng, đã vội nhao nhao lên:

– Thầy Dumbledore trở về!

Một cô bé bên nhà Ravenclaw thét lên:

– Đã bắt được Người kế vị Slytherin!

Còn mấy nhân vật trong đội Quitddich thì gầm như sấm nổ:

– Tiếp tục các trận thi đấu Quidditch!

Khi sự huyên náo lắng xuống, giáo sư McGonagall nói:

– Giáo sư Sprout đã báo cho cô biết là nhân sâm nay đã đủ trưởng thành để thu hoạch và chế biến. Đêm nay, chúng ta có thể hồi sinh những người đã bị hóa đá. Cô khỏi cần nói chắc các con cũng hiểu, là một trong những người bị hóa đá ấy có thể sẽ nói cho chúng ta biết ai, hay cái gì, đã tấn công họ. Cô hy vọng khi niên học kinh khủng này kết thúc thì thủ phạm đã bị bắt rồi.

Lỗ tai tôi như lùng bùng , tôi không chắc là mình có thể nghe rõ những gì mà cô McGonagall vừa nói. Với suy nghĩ "Adelia dính chưởng rồi" trong đầu thì giờ đây dù cho Draco có đứng trước mặt và làm mấy trò khùng điên thì có lẽ tôi cũng chả để vào mắt.

"Không được , mình nhất định phải đi xem thử"

Nghĩ là làm, tôi tìm cơ hội lẻn theo dõi Cứu thế chủ mặc cho sự canh gác chặt chẽ của ba cái đuôi bự chảng. Hẳn là cậu ta cũng sắp biết cách lén xuống phòng chứa bí mật.

Đúng như tôi dự đoán, hai cậu nhóc đã hoàn toàn tìm được manh mối bởi khi vừa lẻn theo hai đứa ở hành lang thì tôi cũng nghe được thấp thoáng:

- ... tiếng gáy của gà trống là tai họa chí tử đối với Tử Xà. Hèn gì mấy con gà trống của bác Hagrid bị giết. Người kế vị Slytherin không muốn có con gà trống nào quanh quẩn gần lâu đài một khi Phòng chứa Bí mật được mở ra. Nhền nhện thường trốn chạy trước khi Tử Xà xuất hiện! Hoàn toàn phù hợp!

Là tiếng của Potter. Tốt lắm cậu bé, giờ thì nói ra lúc cậu sẽ đi đến cái phòng chứa chết tiệt kia cho tôi đi theo nào!

Ngược lại với mong muốn của tôi, tụi nhỏ xì xầm gì đó rồi chạy một mạch. Ngay lúc đó , tụi tôi cũng bị lệnh triệu tập về ký túc xá. Đầu tôi đấu tranh dữ dội :

"Lẻn đi hay về phòng?"

Sự vắng mặt của thủ lĩnh nhà hẳn là sẽ không tốt. Nên thôi vậy, đợi mình thêm chút nữa nhé Adelia!

Sau khi điểm danh, họp nhà cùng với đám rắn, tôi vội lùa bọn chúng về phòng ngủ. Giao lại ít việc cho huynh trưởng nam - nữ và huynh trưởng các năm, tôi cũng vội về phòng tìm thời cơ và lẻn ra ngoài.


...


Chạy thẳng đến phòng vệ sinh nữ ở tầng ba, trước mắt tôi hiện lên đường xuống phòng chứa đang rộng mở với cái cửa là chỗ bồn rửa mặt.

Con ma Myrtle nhìn thấy tôi, nó la làng:

- Một đứa nữa hả?

Tôi cũng chả buồn bận tâm với nó mà trượt thẳng xuống cái ống với hi vọng sẽ theo kịp hai cậu nhóc. Cái ống tôi chọn vừa hay là cái bự nhất, nó quanh cua, ngoằn ngoèo, đổ dốc đứng. Tôi biết là mình đang lao xuống rất sâu phía dưới trường Hogwarts, sâu hơn cả những tầng hầm ngục.

[ĐNHP] 𝓗𝓮𝓪𝓵𝓲𝓷𝓰Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ