Sáng sớm tinh sương, các thành viên của Đội tuyển Việt Nam thức dậy chuẩn bị cho một đợt tập luyện cường độ cao tiếp theo. Đội trưởng Văn Quyết và anh lớn Anh Đức sớm đã trở lại, chỉnh đốn lại tinh thần của cả đội, tránh cho huấn luyện viên trưởng thấy bất thường lại lo lắng. Thầy Park cũng hiểu đám trẻ nhà mình có vài vấn đề khó nói, nhưng các trận đấu quan trọng đang đến gần, ông càng phải yêu cầu chúng nó tập trung. Các thầy trong ban huấn luyện lại càng hiểu có chuyện gì trong đội, nhưng các thầy đều lớn tuổi rồi, đối với chuyện đám trẻ đều không tiện nói tới, chỉ đành thông qua đội trưởng đội phó và anh lớn Anh Đức bảo ban bọn nhỏ tập trung cho các trận đấu trước mắt.
Thanh Giang vội về Nga đi học, buổi trưa sẽ lên máy bay. Văn Lâm sẽ đi tập cả ngày vì vậy Thanh Giang bảo không cần đưa em ra sân bay, cô bé chỉ lưu luyến Hùng Dũng, mấy hôm thấy anh buồn mà không tới an ủi được. Cô bé sớm đã coi Dũng như người nhà, thấy Lâm và Dũng không được hòa hợp, cô bé chỉ sợ hai anh sẽ chia tay. Thực ra cô bé vẫn không nhận ra quan hệ của Văn Lâm và Hùng Dũng vẫn còn chưa đi đến mức độ kề cận sớm tối như cô bé vẫn nghĩ.Tuấn Anh vẫn đang trong giai đoạn hồi phục chấn thương, sau khi cả đội đều ra sân tập thì anh ngồi chơi với Thanh Giang rồi đi tập cùng bác sĩ của đội tuyển. Buổi tối hôm qua anh đã nói chuyện với Tiến Dũng, chỉ là làm thế nào thì cũng vẫn không gỡ được khúc mắc của cậu nhóc thủ môn. Đức Chinh đã không còn chịu được Dũng nữa, lại càng không muốn nhìn Văn Hậu cứ bị hai anh em Bùi gia quần tới quần lui, cứ có thời gian rảnh là lôi kéo em Hậu đi mất, rồi thì thuyết phục em chuyển phòng đi. Tuấn Anh cũng không đành, nhưng cứ để như vậy ngày nào bọn nhỏ cũng ầm ĩ hết cả lên, mọi người đều cảm thấy phiền lòng. Tuấn Anh chỉ không ngờ rằng hai đứa nhỉ Bùi gia lại cố chấp với tình cảm của mình như vậy, chỉ là cách thức theo đuổi tình yêu của cả hai đứa lại không hợp lý chút nào.
Duy Mạnh và Hồng Duy sau buổi tập có đi tìm Tuấn Anh hỏi han, nhưng thấy vẻ mặt anh buồn phiền, lại chẳng nỡ hỏi gì nữa.
Buổi tối, cả đội đang nghỉ ngơi thì tiếng cãi vã cùng tiếng thủy tinh đổ vỡ vang lên làm mọi người giật mình. Hồng Duy ló đầu ra, xác định được là tiếng Đức Chinh và Tiến Dũng đang đôi co với nhau. Hà Đức Chinh dường như đã không còn nhẫn nhịn được nữa, tiếng hét của Chinh cơ hồ là cả tầng mà đội tuyển ở đều nghe rõ.
"Hai đứa chúng mày còn có thể khốn nạn hơn được nữa không?!! Mày nói đi! Mày nói tao nghe thử chúng mày còn muốn làm thằng Hậu thành cái bộ dáng gì nữa! Nó chưa đủ khổ sở với chúng mày à!!!"
"Tao đã bảo là chuyện không như mày nghĩ rồi mà!!! Tao đối với Hậu hoàn toàn nghiêm túc, mày tin hay không thì tùy! Tao không biết mày đã nghe được những gì, nhưng đừng có nói như thể cái gì mày cũng biết vậy!"
"Nghiêm túc? Mày làm như vậy mà là nghiêm túc? Đừng có giỡn mặt với tao! Uổng cho bao nhiêu tình cảm của tao bấy lâu nay, uổng cho tao đã tin tưởng mày như thế, vậy mà đêm hôm đó... Đêm hôm đó mày với thằng Dụng nói những gì?! Nói những gì mày có gan nói lại cho toàn bộ anh em đội tuyển biết, nói lại ngay trước mặt thằng Hậu hay không?!"
Đức Chinh càng hét càng không kiểm soát được, các thầy nghe được cũng lo lắng không yên, may sao lúc này đội trưởng đội phó đã kịp thời đi trấn an các thầy. Xuân Trường quay ra nhìn thấy Hồng Duy và Đình Trọng, bảo hai đứa vào nhắc nhở hai tên nhóc đang làm loạn kia kiềm chế một chút, đã muộn rồi, mọi người đều cần nghỉ ngơi. Đình Trọng cùng Hồng Duy đi vào, nhìn thấy Văn Hậu ngồi ngơ ngác nhìn Tiến Dũng và Đức Chinh cãi nhau, Trọng đang định lên tiếng thì nghe được Đức Chinh phẫn nộ gào lên.
"Thằng Dụng nói thích tao, mày cũng nói thích tao, hai đứa chúng mày thích tao bằng cách giày vò tổn thương thằng Hậu à?! Nó làm cái gì sai, nó phải tội với chúng mày à?!!! Chúng mày có cho người ta sống nữa không hả?! Làm như vậy rồi chúng mày bảo tao phải nhìn mặt thằng Hậu như thế nào đây?!!!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐTVN] Untold stories
FanfictionChỉ là những câu chuyện nhỏ chưa kể Couples: 113, 0209, 0314, 0421, 2005, 0619, 1107, 1710, 1516, đạtđức, hảilinh, lâmdũng, tấn trường x việt anh, đức chiến x văn toản, bìnhtrung, hoàngvương... Nếu không thích cũng xin đừng nói lời cay đắng, lần đầu...