Chuyện ngày mưa.

1.1K 152 75
                                    

Chẹp, nay ở chỗ a mưa tầm tã chưa tạnh từ tận tối hôm qua nên anh quyết định viết một câu chuyện ngày mưa đơn giản của đôi trẻ mặn nồng=)))



Một ngày mưa tầm tã, trời âm u từ sáng khiến mặt trời chẳng thể ló ra ngoài. Vài tia nắng yếu ớt khiến người ta cảm thấy hôm nay quả thật là một ngày chán nản. Draken ngồi trong cửa tiệm xe của mình lười biếng, thật may vì vào những ngày thế này không ai điên khùng mà mang xe của mình tới sửa. Mà có tới anh cũng đuổi về, người ta mệt mỏi hơi đâu ra mà sửa.

Tiếng chuông điện thoại cắt đứt đi cơn buồn ngủ đang ập tới của anh. Với lấy chiếc điện thoại, nhìn cái tên anh chợt thở dài.

Draken: alo? Mikey lại sao? - việc Mikey có chuyện dường như không còn quá xa lạ với anh trong những ngày mưa như này.

Sanzu: không thấy Mikey đâu nữa rồi... Chắc lại như cũ đấy - giọng nó ảo não vang lên.

Draken: sao mày bảo đón Mikey sang chơi hôm nay mà lại để vợ tao đi đâu?

Sanzu: mày đi mà hỏi Mucho ấy, tự dưng nó làm Mikey dỗi! - nó vừa nói vừa khều khều trêu con người đang hực lửa tình ngồi trước mặt.

Draken: chúng mày liệu đấy! Giờ tao đi tìm vợ!

Anh nói rồi liền cúp máy, khoác vội cái áo và cầm theo ô chạy vụt ra ngoài. Phía đầu dây bên kia, khi cuộc gọi được kết thúc, nó quay ra tiếp tục trêu đùa tình yêu của nó. Mucho bị phạt quỳ dưới đất thực khổ sở, nhìn xem vợ gã đang ăn mặc thiếu vải với bộ đồ ren. Nó còn không ngừng khua chân vào hạ bộ nóng hực của gã. Từ dưới ngước lên bao cảnh xuân đều hiện ra rõ mồn một làm con ciu gã cũng phải cửng lên. Nhưng giờ nó vẫn chưa cho phép gã đụng vào mình. Thế là nó còn vờn gã hơn nửa tiếng sau, gã cũng nhịn. Rồi gã quất nó đến quá nửa đêm.

Còn về phần Draken, anh đi vòng vòng quanh khu phố nhưng vẫn chưa thấy Mikey đâu nhưng anh cũng không lo lắng cho lắm. Lần nào trời mưa vợ anh cũng thích đi đây đó linh tinh nhưng lại không biết đường về mà nói đúng hơn là Mikey làm nũng để được anh rước về mới phải. Draken cũng không thấy phiền hà gì cả, tìm cậu cũng không tốn quá nhiều thời gian của anh. Hơn nữa, vào những ngày như này thì cậu thường dễ tính hơn nhiều, đến đêm có thể mượn cớ mà sơ múi gì đó. Đấy mới là điều Draken mong chờ từ những ngày mưa.

Chiếc xe tải chạy nhanh qua vì đường vắng, tốc độ lớn khiến cho nước bên đường bị bắn lên vỉa hè. Draken đi ở bên đường nên không bị nước bắn tới nhưng đâu đó anh vẫn có sự bực tức vì tài xế lái xe cẩu thả, không nghĩ gì đến những người xung quanh. Thế nhưng ở vỉa hè làn đường đối diện với làn đường anh đi lại văng vẳng lại tiếng mắng mỏ lớn mà Draken chỉ thoáng nghe qua cũng đủ biết là ai.

Mikey: bà mẹ cái ô tô, ướt hết quần rồi! Bắn boả moẹ bây giờ! - cậu cáu gắt đạp vũng nước mưa dưới đất.

Anh mỉm cười nhẹ khi thấy cái bộ dạng nghịch ngợm như trẻ con của Mikey. Draken từ từ tiến sang bên đường, bước từng bước phía sau em bé nhỏ nhà mình. Dù ngày nào cũng ở bên nhau nhưng đôi khi cảm giác đi phía sau lặng lẽ nhìn cậu thế này làm anh thấy Mikey của anh từ trước đến nay chưa bao giờ là trưởng thành lên cả, vẫn đơn giản chỉ là thằng bé mười mấy tuổi năm nao của anh và vẫn cần anh chăm sóc qua từng ngày.

[Draken x Mikey] HẾT MỰC CƯNG CHIỀUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ