Chương 13: Gần đến rồi, đừng ngủ

3K 449 25
                                    

Từ đầu Mitsuya đã thấy Takemichi rất lạ, cảm giác người này nhẹ nhàng như lông hồng nhưng khi nhìn vào lại khiến cho người khác có cảm giác rất an tâm. Nghĩ đến chuyện lúc nãy, hình như cậu vừa kêu đau khi bị hắn đỡ lấy eo. Có lẽ là bị đạp mạnh nên mới cảm thấy đau, dù gì người gây ra cũng là thành viên quan trọng của Toman, không thể cứ để vậy rồi lơ đi được.

Nghĩ vậy, Mitsuya liền quay sang xin phép Draken rồi lẳng lặng rời đi mua băng dán giảm đau về cho cậu. Đến khi kết thúc buổi họp, hắn liền nhanh tay kéo Takemichi về lại một góc mà bắt tay vào ý định đã nung nấu từ nãy đến giờ.

"Mau vén áo lên đi, tao xem có làm sao không."

"H-hả? Thôi không cần đâu...tao hết đau rồi. Vả lại...hai thằng con trai ngồi ở đây làm như vậy...mày không thấy kì à?"

"Không."

Cuối cùng, cậu cũng phải gạt bỏ hết liêm sĩ mà nghe theo Mitsuya. Nếu đau thì sẽ không ngủ được, mà không ngủ được thì sẽ tiều tụy hơn, cậu ghét việc phải bỏ bê bản thân như vậy trước khi hoàn thành xong nhiệm vụ. Takemichi vén một bên áo sơ mi bên phải, vừa đủ chỗ bị đau để Mitsuya nhìn xem. Trong lòng vẫn tự nhủ rằng bọn họ cùng là con trai với nhau thì xảy ra chuyện gì được chứ.

"Lúc nãy Pachin hơi quá khích...xin lỗi."

"Có gì đâu chứ, không để ý kĩ xung quanh cũng là lỗi của tao. Vả lại mày đâu có lỗi gì...xin lỗi như vậy tao khó xử lắm."

"Ừ...cảm ơn."

...

Takemichi ngồi một góc trong quán cafe gần nhà mà trầm tư suy nghĩ. Đúng như quá khứ, Mikey đã cùng Draken đến bệnh viện để thăm hỏi tình hình của cô gái kia. May mắn là lần này gia đình cô ấy nghe theo cậu chuyển vào phòng kín hơn, thậm chí còn không để cả hai tận mắt nhìn thấy thương tích nên mới có thể khiến mọi chuyện diễn ra theo đúng dự đoán.

"Từ đây đến đó...chắc cũng nhanh thôi nhỉ."

Sau buổi họp bang, cậu đã nhanh chóng nhắn tin cho Draken xin phép hắn ngày giao chiến được tham dự. Phiên đội ba cần Pachin hơn là Kisaki, bằng mọi giá cậu sẽ khiến hắn không thể bước nửa bước vào vòng an toàn của Toman mà phá hoại nó. Kisaki có thể làm một thành viên trong Toman, ổn thôi, nhưng bằng mọi giá cậu sẽ làm hắn phải chịu thua trong kế hoạch tha hóa mọi người.

"Xin chào?"

"Takemichi? Mày làm gì ở đây vậy?"

"Ừ...Mikey...tao đến đây vì lo cho mày."

Hai mắt hắn mở to như không thể tin được những gì mình nghe thấy, Takemichi lo cho hắn sao? Đâu có gì cần phải lo cho 'Mikey vô địch' chứ? Hình ảnh cậu đứng trước nắng, khiến hắn như nhìn thấy bóng dáng Shinichiro ở nơi đây. Sau những lần đánh nhau lúc nhỏ, tuy rằng hắn chẳng có lấy một chút thương tích trên người, nhưng anh vẫn cuống cuồng xem xét rồi la rầy vì lo lắng không yên.

"Biến đi! Bọn tao không rảnh để ý mày đâu."

Takemichi trực tiếp lơ đi những gì Pachin vừa nói, đôi co thêm cũng chẳng có ích lợi gì. Chi bằng im lặng quan sát một chút sẽ có lợi cho đôi bên hơn nhiều: "Draken...tao chỉ nhìn thôi, sẽ không phá bọn mày đâu."

[AllTake] Turn back the hands of timeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ