Chương 18: Chó điên của ai?

3.1K 479 71
                                    

"Mày..."

Còn chưa đợi Hanma nói thêm, Mikey từ lúc nào đã xông đến bật cao người tặng gã một cú đá lên tận thái dương. Gã đau điếng xoa xoa cổ tay ửng đỏ mà tặc lưỡi nhìn cậu đứng sau vòng bảo vệ của Mikey.

"Cút đi!! Takemicchi là người của tao, đừng hòng đụng vào cậu ấy."

"Mikey...nhờ mày cầm chân hắn, tao đi trước."

Nhìn thấy người trước mặt gật đầu chấp thuận, Takemichi liền nhanh chóng chạy đi. Nước mưa đổ xuống như trút nước làm cản tầm nhìn của cậu, mọi thứ dần mờ đi đến nỗi chả nhìn thấy được gì. Đột nhiên, một thân ảnh nằm bệt dưới đất với vũng máu loang lổ như đập vào mắt Takemichi, màu đỏ tanh tưởi đến chói mắt.

"Draken!!"

Ngay tức khắc, cậu liền chẳng màng đến mọi thứ diễn ra xung quanh mà hớt hả chạy lại gần chật vật cõng người to cao kia lên vai. Không chần chừ do dự mà lập tức chạy đi sau khi nhìn thấy ánh mắt ngỡ ngàng của Mikey hướng về phía này.

"Trông cậy vào mày đó Takemicchi!!!"

Cậu gật đầu nhìn đối phương, ngay sau liền dùng hết sức bình sinh cõng người kia rời khỏi bãi đỗ xe đang chìm trong hỗn loạn. Hai chân vận dụng hết tốc lực tách nước mưa chạy đi tạo thành tiếng lách tách bên tai. Trận mưa mỗi lúc một to, Takemichi mím chặt môi tiếp tục chạy mặc kệ hai mắt đã cay rát vì nước mưa chảy vào.

"Cố lên Draken...tao sẽ đưa mày đến bệnh viện, nhất định tao sẽ cứu được mày."

Cậu cười tự giễu bản thân, con đường phía trước dần hiện rõ bóng dáng của một đám người khoác trên mình bộ bang phục sắc đen quen thuộc. Đặt Draken xuống mặt đường nhựa lạnh ngắt, cậu mỉm cười nhìn hắn mà quay đi đối mặt với Kiyomasa.

Hina cùng Emma từ xa hớt hả chạy đến, cả hai đầy hoang mang nhìn vào những gã mặc bang phục Toman. Rõ ràng là cùng một băng, vậy mà lại chơi bẩn thế này chỉ để chiến thắng người mình căm ghét. Đúng là hèn hạ đến nỗi chẳng cách nào tả được.

"Cảm ơn nhé Takemicchi! Hãy dẫn Hina và Emma- chan chạy đi, tao ổn mà."

"Mày đang nói cái gì vậy Draken? Chạy? Nhục nhã thật...ra là tao trông thảm hại đến vậy sao?"

Cậu cười khẽ đáp lời Draken, đưa tay chắn ngang nhằm mục đích bảo vệ những người đằng sau. Hina đã gọi cấp cứu rồi nhỉ, 4 phút nữa thôi mà. Chỉ cần cầm cự đến khi đó là được thôi, có gì đâu mà phải do dự chứ.

"Không chạy trốn có được không đó? Rác-rưởi-Michi?"

"Đừng có mà bí quá hóa rồ đấy nhé thằng thất bại."

Tiếng cười ngạo nghễ cùng lời chửi rủa nặng nề của đám người kia chẳng hề làm Takemichi nhụt chí. Cậu cười khẩy, hướng mắt nhìn thẳng vào Kiyomasa mà gằn giọng đề nghị. Thật tâm đã có lúc Takemichi nghĩ rằng chỉ cần trốn tránh là xong, nhưng những lời vừa rồi của Draken đã thực sự trở thành động lực cho cậu. Nực cười thật, chạy trốn đi đâu khi đây chính là cuộc đời của chính bản thân mình chứ.

"Kiyomasa, trận quyết đấu tay đôi đặt cược ngày hôm đó...đến lúc tìm ra kết quả rồi, phải không?"

"Hả? Được thôi, tao sẽ cho mày biết thế nào là thất bại."

[AllTake] Turn back the hands of timeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ