Chương 32: Chìa khóa

2.3K 406 37
                                    

30 tháng 10 năm 2005 - Trước ngày quyết chiến một hôm.

"Sắp tới ngày mai rồi, vài tiếng nữa thôi."

"Trước đó, hãy cùng tao đến một nơi Takemicchi..."

Cậu im lặng theo sau Chifuyu, hai tay thong thả đút vào túi quần mặc dù từng bước chân bên dưới như đang có cục tạ lớn buộc vào. Khác với đối phương, Takemichi chọn mặc đồng phục trường trung học Mizo, mái tóc vàng xõa lòa xòa nhẹ nhàng chuyển động theo gió. Trên cầu bộ hành, một thiếu niên độ chừng 14,15 thản nhiên ngã người ra lan can mở to mắt nhìn bầu trời. Bộ dáng lạnh lùng gai góc, đôi mắt lắm lúc lại hiện lên cái vẻ bất cần đời của những người cao tuổi gần đất xa trời.

"Xin lỗi vì đã đột ngột gọi mày ra đây..."

Baji chậm rãi liếc mắt sang phía vừa phát ra tiếng động, nụ cười nhàn nhạt khinh bỉ ngay cả khi người kia còn chưa kịp nói ra những gì mình muốn. Đồng thời, cơ mặt chợt khựng lại khi nhìn thấy mái đầu vàng lấp ló sau lưng Chifuyu, trong thời gian hắn vắng mặt thì cả hai đã thân đến vậy rồi sao.

"Chifuyu, mày nói nhăng cuội gì vậy? Ăn đòn chưa đủ hả?"

"Mày vì Toman nên mới đi làm gián điệp phải không? Kisaki Tetta là một tên rất đáng sợ, mày thật sự không cần ở Valhalla nữa đâu."

Chifuyu vừa định bước lên một bước, Baji liền lập tức lùi lại tránh xa đối phương. Bộ dáng hoàn toàn không quan tâm đến những điều người kia vừa nói. Từ đầu đến cuối vẫn kiên trì với quyết định của mình, những lời vừa rồi đều xem như công cốc, khó mà có thể lung lay được một người như Baji.

"Chifuyu, tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi? Đừng có tin ai ngoài đồng đội, tao là người của Valhalla. Ngày mai, Toman sẽ do chính tay Baji Keisuke đập nát."

Baji vừa nói vừa gác tay lên lan can trước mặt nhìn về một hướng xa xăm, ánh mắt lạnh lùng nghiêm túc chẳng có lấy một chút biểu cảm của sự dao động. Chỉ có một chuyện hắn luôn thắc mắc từ nãy đến giờ, Takemichi cứ mãi nấp sau bóng lưng của Chifuyu mà không chịu hé răng câu gì. Ánh mắt màu xanh mang theo tia sáng cứ nhìn chằm chằm hắn rồi lại thoáng chút do dự.

"Còn mày? Có chuyện gì muốn nói riêng với tao hả?"

Cậu đánh mắt nhìn sang Chifuyu, bộ dáng hiện tại lộ rõ vẻ lúng túng không biết nên bảo người kia thế nào. Baji ngầm hiểu ý đối phương, thở hắt ra một hơi dài rồi chầm chậm lên tiếng. Thật là, nếu muốn gì thì cứ nói đi chứ, cứ ấp úng thế này thì ai mà hiểu cho được.

"Chifuyu, mày nên tránh mặt được rồi. Không thấy Hanagaki Takemichi cũng đang khó xử đấy à?"

"Baji! Takemicchi là thành viên mới, là cộng sự của tao, vậy nên nếu có lời gì không hợp ý... mày cũng đừng để bụng."

Chifuyu nhìn thẳng vào mắt người đội trưởng bản thân luôn kính trọng, lập tức vươn tay chắn ngang tỏ ý muốn bảo vệ thân ảnh nhỏ con đằng sau. Cậu phì cười kéo nhẹ gấu áo đối phương, trên miệng câu lên một nụ cười trấn an như muốn đè nén nỗi lo của hắn xuống.

"Chifuyu, tao không sao đâu."

Người trước mặt lo lắng nhìn cậu rồi lại nhìn Baji, sau đó chỉ im lặng quay lưng rời đi, chọn một chỗ cách nơi cả hai đứng không xa để quan sát.

[AllTake] Turn back the hands of timeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ