Chương 43

446 41 0
                                    

Thẩm Mộng Dao bị Viên Nhất Kỳ kéo đi đến cửa công ty, vẻ mặt vẫn rất nghi hoặc.

Vì sao cô cô lại ở trong văn phòng Hứa Dương ?

Coi như có chuyện phải làm, trước hết cũng phải nói cho nàng biết, cho dù không nói cho nàng, cũng nên kêu Hứa Dương Ngọc Trác đi đến văn phòng cô cô mới đúng, sao lại... Vì sao ...

Viên Nhất Kỳ nhìn Thẩm Mộng Dao sau khi cúp điện thoại vẫn duy trì bộ dạng khó hiểu, khóe miệng hơi giật giật vài cái, cố gắng không để cho mình bật cười.

Thẩm Mộng Dao thật đúng là chậm chạp, lão bà Trương Hân biểu hiện rõ ràng như vậy, sao lại không biết...

Bất quá, đầu mì tôm Hứa Dương Ngọc Trác  nóng nãy kia, còn chậm chạp hơn nàng.

Hắc hắc hắc hắc, có vẻ như. . . sẽ rất là vui a. . .

Muốn tìm cách náo loạn ghê, ai bảo lão bà kia hung hăng như vậy.

Ô? Không được...

Viên Nhất Kỳ đang vui vẻ vì âm mưu của mình bỗng nhiên có chút buồn bực.

Nếu đầu mì tôm cùng lão bà thực sự ở cùng một chỗ, vậy chẳng phải Thẩm Mộng Dao ...


Sẽ phải kêu tên đó bằng dượng sao????

Ố....

Cũng không đúng a, nam mới kêu là dượng, đầu mì tôm là nữ.... vậy... từ từ...

Mì tôm đầu với lão bà, ai áp ai?

Lão bà kia khí tức mạnh mẽ như vậy, đầu mì tôm lại yếu như vậy...

Không được, không được, tìm cơ hội dạy dỗ đầu mì tôm mới được.

Viên Nhất Kỳ hạ quyết tâm, khóe miệng lại nhếch lên, hiện ra một tia âm mưu, tràn đầy khí thế tính kế.

Lầm bầm nói,Trương Hân, ai bảo bà dám đối xử với Thẩm Mộng Dao nhà tôi như vậy, đợi xem mùi vị bị áp đi.

Ánh mắt liếc đến trước cổng lớn, nhìn thấy một cô gái trẻ giữ một chú chó lớn, nhíu nhíu mày. Viên Nhất Kỳ  theo quán tính đem Thẩm Mộng Dao tránh xa một khoảng mà nó không đến gần được.

Chỉ là hai người không ngờ, trong lúc bước qua, chú chó lớn này lại lao đến, lập tức bổ nhào vào người nàng.

Viên Nhất Kỳ thở dài, đem Thẩm Mộng Dao đứng bên trái có chút kinh hoảng kéo về phía sau mình, tay phải luôn đút trong túi vươn ra vuốt ve chú chó lớn thân lớn xác này.

"Kuku, quay lại!"

Chủ nhân của nó có chút sợ hãi kêu lên, vội vàng chạy đến nhặt lấy dây bị chú chó này xả ra, "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, tôi không biết sao tự nhiên nó lại như vậy."

(Cover)[Hắc Miêu] (Hoàn)/Ngươi là Nữ Vương Ta là Đặc CôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ