Chương 27

494 47 0
                                    

"Dao Dao, cậu… không sao chứ?" Hứa Dương Ngọc Trác  nhìn thấy vẻ mặt Thẩm Mộng Dao đang lái xe vẫn cau mày, lo lắng hỏi.

"Không có gì." Thẩm Mộng Dao cắn cắn môi, áp chế lửa giận luôn luôn muốn bùng nổ trong lòng, duy trì ngữ khí bình tĩnh trả lời, chỉ là tay nắm chặt tay lái lại đang nổi gân xanh tiết lộ trong lòng nàng không mấy vui vẻ.

Aizz….

Hứa Dương Ngọc Trác thở dài trong lòng, tay chống cửa kính xe nhìn cảnh đêm bên ngoài đang lướt qua như bay.

Đều là do nữ nhân bá đạo lạnh nhạt kia làm hại,Dao Dao trước kia có là núi băng, cũng chỉ nhắm vào đám nam nhân vô lương tài tâm mà thôi, bây giờ, nói không phải khen, đối với người nào nàng cũng có thể lạnh được như thế.

Còn có cái tên Viên Nhất Kỳ, cái đứa con nít chết tiệt kia, không biết làm gì, sáu năm không liên lạc với Dao Dao, vừa về đến còn bày ra cái thái độ như vậy.

Dao Dao tỷ tỷ?

Viên Nhất Kỳ, như vậy em cũng có thể kêu ra miệng được?

Hứa Dương Ngọc Trác đau đầu nghĩ đến chuyện vừa rồi ở Viên gia, lúc nãy chỉ đau hai bên nguyệt thái dương, bây giờ cảm giác cả đầu đều đau.

Lúc Viên Nhất Kỳ kêu lên bốn chữ kia, đừng nói Thẩm Mộng Dao, ngay cả Hứa Dương Ngọc Trác và dì thúc đều sửng sốt.

Thẩm Mộng Dao ban đầu nhìn thấy Viên Nhất Kỳ thực sự rất vui mừng, cơ hồ muốn nhào đến ôm người mình tưởng niệm sáu năm kia.

Tổng Giám Đốc Tập đoàn Trương Thẩm cái gì, nữ vương thương trường kế nhiệm cái gì, từng cố chấp giả vờ kiên cường, tự tôn, ở một khắc này đều bị ném đến chín tầng mây.

Nàng chỉ biết, người mình yêu thương nhất đã trở lại, từ nay về sau nàng không cần trộm rơi lệ trong đêm khuya trống trải, cũng không cần cảm thấy cô đơn bất lực khi đối diện với những âm mưu quỷ kế ngoài kia, bởi vì người từ nhỏ đến lớn lúc nào cũng bảo vệ mình giờ đã trở lại.

Chỉ là, một tiếng kêu Dao Dao tỷ tỷ lại đem lòng nàng đánh từ Thiên đường về Địa ngục.

Thẩm Mộng Dao cảm thấy toàn thân mình giống như bị dội xuống một chậu nước lạnh như băng, mím chặt môi nhìn gương mặt tươi cười nhưng trong mắt lại không dịu dàng như lúc trước kia, trái tim lại một trận băng giá.

Tiểu Hắc, chúng ta không phải quay lại như lúc trước sao?

"Nhất Kỳ a, con…." Liên Cẩm Dung hiển nhiên cảm nhận được không khí xấu hổ, hơn nữa cũng nghi hoặc vì sao từ trước đến nay Nhất Kỳ với Dao Dao vẫn cứng ngắc, càng muốn lên tiếng để hai người hòa thuận, vì thế mở miệng nói với Nhất Kỳ, "Sao tự nhiên lại kêu Dao Dao là tỷ tỷ a?"

Viên Nhất Kỳ hai tay đút vào túi quần, trong lòng bồn chồn nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ thản nhiên tươi cười, dùng ngữ khí bình tĩnh nói, "Không phải vốn nên kêu tỷ tỷ sao? Do trước đây không hiểu chuyện, bây giờ cũng lớn rồi, sao có thể tiếp tục không phân biệt lớn nhỏ."

Nha….

Liên Cẩm Dung một bộ dáng như tỉnh ngộ gật đầu, đối với lời giải thích của Viên Nhất Kỳ  cũng không chút nào hoài nghi, trong lòng cũng vui mừng khi con gái mình không bị tác phong thô lỗ của bộ đội ảnh hưởng, ngược lại còn có khí chất nhã nhặn thì vui vẻ lên.

(Cover)[Hắc Miêu] (Hoàn)/Ngươi là Nữ Vương Ta là Đặc CôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ