Vẻ mặt Thẩm Mộng Dao càng không hiểu nhìn Viên Nhất Kỳ , hoàn toàn không biết rõ câu "Hồng hạnh xuất tường" này dựa vào đâu mà nói lên. ( câu này hình như là nɠɵạı ŧìиɦ á )
"Chị thích Liên Y." Ánh mắt lóe ra bất mãn nghiêm trọng, Viên Nhất Kỳ kéo tay Thẩm Mộng Dao đang nắm mũi mình xuống, "Chị thích Liên Y, chính là mến người khác, hồng hạnh xuất tường."
"Em...." Thẩm Mộng Dao thấy vẻ mặt đứng đắn của Viên Nhất Kỳ , thiếu chút nữa cười rút, qua thật lâu mới ngã vào trong lòng cô, ánh mắt tràn đầy ý cười, "Kỳ Kỳ ngốc, lại có thể ăn giấm chua của chính mình."
"Tôi mặc kệ, chị thích người khác, chị chính là hồng hạnh xuất tường." Viên Nhất Kỳ quay đầu nhìn chỗ khác, tay vẫn tự giác ôm nàng, chỉ có điều mặt có chút đỏ hồng.
Cô đương nhiên biết Liên Y chính là mình, nhưng là vẫn cảm thấy không thoải mái.
"Hắc..." Thẩm Mộng Dao chôn trong lòng Viên Nhất Kỳ một trận buồn cười, thân mình run lên một cái, làm cô không thể nói gì.
"Chị...." Viên Nhất Kỳ tức hụt hơi, nửa ngày không nói ra lời.
"Được rồi...." Thẩm Mộng Dao cười đủ rồi ngồi dậy, sủng nịch nhéo nhéo cái mũi của cô, nghiêm mặt nói, "Là bởi vì, Liên Y làm cho tôi mơ hồ cảm thấy giống như Kỳ Kỳ, nên tôi mới có cảm giác khác thường."
"Thật sao?"
"Thật!"
"Được rồi, miễn cưỡng tha thứ chị."
"Miễn cưỡng tha thứ tôi?" Thẩm Mộng Dao đầy tiếu ý nhìn Viên Nhất Kỳ , "Vậy có phải tôi cũng nên miễn cưỡng tha thứ em hay không?"
"Hả?" Lần này đến lược Viên Nhất Kỳ không hiểu gì.
"Tư Đạt Khắc, Khải Sát Lâm, còn người gọi là bạn trai kia, còn nha đầu xúc động kia..." Trong mắt Thẩm Mộng Dao lóe ra ý xấu, nheo mắt suy nghĩ lên tiếng.
"Ắc..." Nụ cười trên mặt Viên Nhất Kỳ cứng đờ, qua một lúc lâu mới giả bộ làm như không có chuyện gì nói, "Dao Dao , chuyện đó, là bất đắc dĩ, nha...ha...ha.."
"Vậy sao?" Tinh quang trong mắt ngày càng nhiều,Thẩm Mộng Dao bỗng nhiên đè cô xuống giường, "Vậy Kỳ Kỳ của tôi thật sự rất là mê người rồi."
"Chuyện đó..... chuyện đó...." Viên Nhất Kỳ luôn mặt dày lần này lại đỏ mặt, ngượng ngùng đem đầu xoay qua hướng khác, không nhìn đến vẻ mặt người đang mang ý xấu.
Thẩm Mộng Dao nheo mắt, rất mạnh mẽ kéo đầu Viên Nhất Kỳ quay lại, đối diện với mình, "Nhất Kỳ, chẳng lẽ không định nói chút gì sao?"
Viên Nhất Kỳ nháy nháy mắt, thực vô tội nhìn nàng, cô có chút không hiểu bản thân mình hiện tại đang trêu chọc ɖu͙ƈ vọng của Thẩm Mộng Dao.
Trong con ngươi lóe lên ánh sáng, trên thương trường luôn rất mạnh mẽ, rốt cục cũng có thể áp dụng trên giường, cường thế cúi đầu hôn lên môi cô.
Viên Nhất Kỳ ôm lấy cổ Thẩm Mộng Dao , nhiệt tình đáp trả nụ hôn của nàng, tay cũng không an phận chạy loạn sau lưng nàng, nhưng một lát sau lại phát hiện, nàng đã đem y phục của mình cởi ra,Nhất Kỳ có chút kinh hách mở to mắt, nhìn vào đôi mắt người nọ, lại phát hiện bên trong đều là lửa nóng.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Cover)[Hắc Miêu] (Hoàn)/Ngươi là Nữ Vương Ta là Đặc Công
RomanceTác giả: Bằng Y Uý Ngã Editor: DuyLe @captaindl Cover: Zizizizi2710 Văn án: Một cô gái bốn tuổi nói: "Sau này, ta muốn làm nam tử, chờ trưởng thành, ta sẽ cưới Thẩm Mộng Dao , cả đời cùng Thẩm Mộng Dao một chỗ, cả đời bảo hộ Thẩm Mộng Dao ." Một cô...