Viên Nhất Kỳ dựa vào mạn thuyền, có chút buồn bực nhìn biển xanh yên tĩnh kia.
Trên đầu là bầu trời trong xanh, ngàn dặm không mây, trong tay cầm ly rượu, ánh mắt lay động nhẹ nhàng rung lên trong làn gió biển, làm những nữ nhân xung quanh trộm nhìn chăm chú.
Từng là đặc công cấp cao của quốc gia, bây giờ là họa sĩ có chút danh tiếng, Viên Nhất Kỳ đối với ánh mắt nhìn mình chăm chúnhư vậy cũng không xa lạ gì, cũng không phải mẫn cảm như bình thường.
Nhưng là....
Ánh mắt từ mặt biển dời đến Thẩm Mộng Dao đang đứng cách mình không xa, Viên Nhất Kỳ ai oán cong miệng, cô không thích những người kia, Thẩm Mộng Dao sao cứ thích làm mình tức giận thôi.
Này này....
Viên Nhất Kỳ ai oán nhìn thấy Thẩm Mộng Dao cùng một người đàn ông khác nói chuyện với nhau, có chút tức giận cắn cắn môi, đem ly rượu trong tay ném vào biển khơi, sửa lại cổ áo sơ mi, bước đi qua, trong khi mọi người còn chưa kịp phản ứng đã nâng tay ôm eo Thẩm Mộng Dao , bất mãn trên mặt biến mất, chỉ còn lại nụ cười xán lạn như ánh mặt trời.
"Dao Dao , vị này là?"
Thẩm Mộng Dao xoay người nhìn vẻ mặt tươi cười của người đang ôm eo mình, nở một nụ cười, "Tiểu Kỳ , tôi đồng ý cho em đến đây, không phải cho em quấy rối nha, ngoan, nghe lời tỷ tỷ, đi đến đó vẽ tranh."
Ắc...
Trên trán Viên Nhất Kỳ rớt xuống một giọt mồ hôi lạnh.
Người đối diện là người thừa kế của Tập đoàn D, nhìn thấy cô, có chút tò mò hỏi Thẩm Mộng Dao , "Trương Thẩm tổng giám đốc , vị này là?"
"À...." Thẩm Mộng Dao tránh tay Viên Nhất Kỳ , nâng tay sờ sờ đầu người kia đang kinh ngạc, "Đây là muội muội của tôi,Viên Nhất Kỳ, là một họa sĩ."
"Muội muội...." Người đàn ông này gật đầu, nhìn kỹ Viên Nhất Kỳ, lúc này mới xác định người tuấn mỹ trước mặt này là nữ tử, cười cười nói với cô, "Xin chào, tôi là Lý Ngang."
Muội muội....
Khóe miệng Viên Nhất Kỳ co giật vài cái, nhìn ánh mắt đầy thâm ý của Thẩm Mộng Dao, một câu cũng không dám nói, chỉ nâng tay nắm tay Lý Ngang, miễn cưỡng xả ra nụ cười, "Xin chào."
"Ngoan, đi sang đó vẽ tranh đi." Thẩm Mộng Dao lại sờ sờ đầu Viên Nhất Kỳ, sủng nịch mở miệng, sau đó nói với Lý Ngang , "Muội muội này của tôi thích dính tôi, ha ha..."
"Trương Thẩm tổng giám đốc quả nhiên là một tỷ tỷ tốt." Lý Ngang có chút nịnh hót nói, nhưng không chú ý đến ánh mắt bất mãn của Viên Nhất Kỳ ở một bên.
Bị đuổi đến một bên, Viên Nhất Kỳ phồng phồng miệng, lúc không thấy người khác, hung hăng đạp lan can thuyền.
Thẩm Mộng Dao đáng ghét, muội muội cái gì, hừ!
Thẩm Mộng Dao và Lý Ngang nói chuyện xong lại đi ra, ánh mắt nhìn đến bóng dáng Viên Nhất Kỳ có chút vắng vẻ, đột nhiên cảm giác có chút mềm lòng,
Nhưng là....
Nam nữ đều muốn ăn...
Trong đầu lại hiện lên ý nghĩ này, một ngọn lửa vô danh lại dấy lên, cắn cắn môi, đè ép mong muốn muốn đi qua dỗ dành đứa trẻ kia, Thẩm Mộng Dao đi thẳng vào khoang thuyền.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Cover)[Hắc Miêu] (Hoàn)/Ngươi là Nữ Vương Ta là Đặc Công
RomanceTác giả: Bằng Y Uý Ngã Editor: DuyLe @captaindl Cover: Zizizizi2710 Văn án: Một cô gái bốn tuổi nói: "Sau này, ta muốn làm nam tử, chờ trưởng thành, ta sẽ cưới Thẩm Mộng Dao , cả đời cùng Thẩm Mộng Dao một chỗ, cả đời bảo hộ Thẩm Mộng Dao ." Một cô...