Chương 42

437 46 0
                                    

Viên Nhất Kỳ thực nghi hoặc.

Lão bà bà Trương Hân nhìn cũng trẻ trung nhưng lại hung hăng kia không biết đang làm cái quỷ gì, lại kêu cô đi lòng vòng ở công ty, không cần tối ngày ở văn phòng Dao Dao, phòng Dao Dao an toàn, không được nhàn hạ.

Thật tình, cái lý do quái quỷ gì.

Viên Nhất Kỳ nghe lời Trương Hân đi lòng vòng điều tra, từ tầng 22 đến hành lang, trong lòng oán thầm lên.

Chẳng lẽ lão bảo ngại cô ở lầu 23 rất chướng mắt, sợ gây trở ngại cho nàng tán tỉnh người khác sao?

Hờ, cô rất bận rộn, phải bảo vệ Dao Dao, còn làm cho Dao Dao vui vẻ, phải chú ý đến Dao Dao có đang không vui hay không thoải mái không, nếu không vui phải nghĩ biện pháp làm nàng vui, nếu không thoải mái phải nghĩ biện pháp làm nàng thoải mái, có ai rảnh thời gian gây trở ngại cho lão bà tán tỉnh người ta a.

"Ô, Tiểu Lưu, sao hôm nay lại rảnh rỗi vậy?"

Đung đưa đung đưa ly không, Viên Nhất Kỳ  nghe tiếng nữ tử bên trong vui vẻ tươi cười, đôi mắt xoay xoay, giả vờ tiến đến lấy ly chậm rãi rửa để pha cà phê.

"Đúng a, nghe nói Đổng sự đi J quốc xử lý một ít chuyện, nên không cần đến công ty."

Người được gọi là Tiểu Lưu là một cô gái còn trẻ tuổi, trong tay đang thích ý bưng ly cà phê.

Đổng sự?

Thẩm Dạ Thiên ?

Viên Nhất Kỳ nhíu mày, như có suy nghĩ liếc mắt nhìn Tiểu Lưu.

"Oa, vậy gần đây cô cũng rãnh rỗi phải không?" Một âm thanh hâm mộ vang lên làm Tiểu Lưu càng thêm thích ý, mở miệng nói, "Đúng a, tôi uống xong cà phê là có thể tan ca sớm, ha…"

Viên Nhất Kỳ nghe được câu này, có hưng trí tiếp tục đứng bên cạnh pha cà phê, tiếp tục lén nghe đám nữ nhân bát quái nói, ánh mắt nhìn chằm chằm cảnh sắc bên ngoài, giả vờ uống cà phê.

Eo, cà phê nơi này thật khó uống a, vẫn là cà phê trong văn phòng Dao Dao ngon nhất….

Phòng pha nước là chỗ bát quái nhất, đám nam nữ kia nhiều chuyện nói, chuyện nam nữ gì cũng nói, nhưng mấy phút sau cũng tản ra, dù gì cũng đang là giờ làm việc.

Tiểu Lưu uống xong cà phê, rất vui vẻ đi về văn phòng Thẩm Dạ Thiên, đem văn kiện thu thập xong thì khóa cửa rời đi.

Lúc nàng rời khỏi phòng, Viên Nhất Kỳ cũng lơ đãng đi theo, Tiểu Lưu tránh không kịp, liền bị đụng té trên mặt đất, chìa khóa vừa muốn bỏ vào cặp cũng rơi xuống đất.

Trong tay chà xát một ít đất sét, sau đó nhẹ nhàng đỡ Tiểu Lưu lên, xoay người nhặt hai chùm chìa khóa nhìn nhìn, đưa cho nàng, "Thật ngại quá."

Tiểu Lưu nhận lại chìa khóa cười nói, "Không sao."

Nàng nhận ra người này, là vệ sĩ của Tổng Giám Đốc, cùng đi cùng đến, tất nhiên là không thể tùy tiện đắc tội.

Viên Nhất Kỳ  lại ra vẻ xin lỗi cười cười với Tiểu Lưu, đưa đất sét cất vào trong túi nói, "Vậy không chậm trễ cô."

(Cover)[Hắc Miêu] (Hoàn)/Ngươi là Nữ Vương Ta là Đặc CôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ