Chương 62

375 40 0
                                    

Tư Đạt Khắc ôm bụng lung lay đứng lên, trên người lộ ra sát khí dày đặc, "Cô rốt cuộc là ai? Vì sao…"

"Anh có thể gọi tôi là YoKi." Tay phải đã sớm lấy súng giấu ở bên hông ra, Viên Nhất Kỳ  bình tĩnh nhìn vào hắn trả lời, "Anh hẳn là hiểu được, có một số việc, không có lý do gì."

"YoKi?" Sát khí Tư Đạt Khắc ngày càng mạnh, đi tới trước vài bước, nhìn thẳng lên Viên Nhất Kỳ , "Tôi không nghĩ ra, tiểu Thần tiên của tôi, lại là sát thủ đã từng gϊếŧ vô số người."

"Tôi không phải là tiểu Thần tiên gì cả, chỉ là một quân nhân." Viên Nhất Kỳ cẩn thận theo dõi Tư Đạt Khắc, súng trên tay chỉa thẳng vào người, "Lính đánh thuê tiếp nhận mua bán gϊếŧ người, cũng chấp nhận nhiệm vụ bảo vệ, không phải là đại ác, anh có nguyện vọng hoặc di ngôn gì, tôi giúp anh đưa."

"Ha ha..." Tư Đạt Khắc hiểu bản thân hôm nay chắc chắn sẽ phải chết, cười cười, máu tươi từ khóe miệng không ngừng tràn ra, "Tiểu Thần tiên… Kỳ thật, em rất thiện lương…."

Viên Nhất Kỳ nhíu mày, thở dài, mặc dù câu nói này xuất phát từ chân tâm của cô, nhưng súng vẫn chỉa thẳng vào Tư Đạt Khắc như cũ.

"Em không có nghĩ đến, vì sao lại phải gϊếŧ tôi sao?" Sắc mặt Tư Đạt Khắc càng ngày càng tái nhợt, nhưng vẫn cố gắng duy trì tư thế đứng thẳng, thân mình hơi khom, ánh mắt đều là chân thành.

Viên Nhất Kỳ nhìn hắn, vài giây đồng hồ sau mới mở miệng, "Tôi chỉ cần phục tùng mệnh lệnh, không cần hỏi vì sao."

"Tiểu Thần tiên, tôi tin, em thông minh như vậy, hẳn là sẽ đoán được chuyện này có góc khuất."

Trong mắt Viên Nhất Kỳ hiện lên một tia nghi hoặc, cau mày nghĩ nghĩ nhưng vẫn lắc đầu, "Tóm lại, tôi chỉ cần gϊếŧ anh."

"Ha ha, được rồi, dù sao tôi cũng không sống được, tôi tin thân thủ Tiểu Thần tiên nhất định không tồi." Tư Đạt Khắc lại đi vài bước, cùng Viên Nhất Kỳ đối mặt, "Tiểu Thần tiên, không cần quá mức tin tưởng cấp trên của mình."

"Tôi chưa từng tin tưởng cấp trên của tôi, tôi chỉ vì tổ quốc của tôi phục vụ."

Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại thực sự không yên, súng lục Viên Nhất Kỳ hơi thả xuống, Tư Đạt Khắc lại sớm có chuẩn bị, một cước đá bay.

"Tiểu Thần tiên, xem ra em đối với cấp trên của mình cũng có nghi vấn nha, nếu không thế nào lại bị ảnh hưởng như vậy."

Tư Đạt Khắc chà lau khóe miệng dính máu, định móc súng lục từ trong túi áo ra, nhưng cũng bị Viên Nhất Kỳ đá bay, vì thế hai người bày ra tư thế đấu tay đôi, vẻ mặt tự tin nhìn cô.

Viên Nhất Kỳ nhíu mi, quét mắt đến súng bị đá văng qua một bên, cô không nói lời vô nghĩa, mà trực tiếp tấn công.

Tư Đạt Khắc thừa lúc Viên Nhất Kỳ nhìn súng lục của mình, cũng không chần chờ đá tới một cước.

Khóe miệng hơi hơi nhếch lên, lúc chân nhấc lên cao, Viên Nhất Kỳ không chỉ tránh đi, còn thuận thế tấn công lên mặt hắn.

(Cover)[Hắc Miêu] (Hoàn)/Ngươi là Nữ Vương Ta là Đặc CôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ