"MẸ NÓ !!!"
Gi-hun sau khi được thả về nhà liền ngã ra giường, không màn đến mấy tên đàn em đã đợi sẵn ở nhà lẫn cơ thể rướm máu chi chít khắp nơi của mình, cứ thế mà lăn đùng ra ngủ, mãi cho đến sáng thì sực nhớ ra gì đó, vội lục lội trong túi quần đến khi không tìm thấy thì lại hốt hoảng kêu lên đánh thức mấy tên nằm cạnh.
"gì vậy đại ca ?"
một tên trong số đó lên tiếng.
"gói hàng bị lấy mất rồi"
Gi-hun giọng điệu mệt mỏi trả lời, hắn không để ý đến mặt mũi mấy tên xung quanh đã sớm tối sầm lại rồi.
"gì chứ ? đại ca đùa à, nếu không có gói hàng đó thì chúng ta lấy gì chơi đây ???"
"bây giờ mà mày còn có tâm trạng nghĩ đến chuyện đó à, nó mà mất rồi thì chúng ta cũng sớm bị điều tra ra thôi"
Gi-hun khó khăn đứng dậy, qua một đêm rồi nhưng cơ thể vẫn còn ê ẩm lắm.
"aiss, đúng là xui xẻo thật đó, mà đại ca à, rốt cuộc là ai đã lấy vậy ?"
"là tên cảnh sát hôm qua"
"gì ?"
"ôi trời, nếu vậy thì không phải chúng ta chết chắc rồi hả ?"
"không thể như vậy được, chúng ta mau làm gì đó đi đại ca"
"từ từ để tao tính, tụi bây im lặng chút thì chết à ?"
Gi-hun gằn giọng, cả bọn lập tức im lặng, một tên đàn em ngồi ở góc phòng nãy giờ, bực dộc đứng dậy, thẳng thắn lên tiếng.
"tất cả là do mày không phải sao ? ngay từ đâu tao đã không hề tin tưởng mày rồi, một tên vừa ra tù thì sẽ làm nên được trò trống gì chứ, một gói hàng nhỏ mà còn không giữ nổi"
"thằng chó chết tiệt mày vừa nói gì đó ?"
Gi-hun bị đàn em lên giọng liền xông đến nắm cổ áo hắn.
"tao nói mày chỉ là một thằng khốn vừa ra tù thôi, mày không còn là cánh tay đắt lực của Cha Hyunsoo nữa đâu Gi-hun đần độn à, bây giờ mày chỉ là một tên thấp bé được hắn ta rũ lòng thương mà chứa chấp thôi, khi mày hết giá trị lợi dụng thì cũng sẽ sớm phải biến khỏi nơi này mà thôi"
tên đó không chút sợ hãi mà tiếp tục nói kháy đại ca của mình. Gi-hun bị nói trúng chỗ ngứa, quả thật sau khi ra tù thì hắn đã không còn được Cha Hyunsoo trọng dụng như trước nữa, chỉ là hắn đang cố bấu víu vào kẻ đó để lấy cho mình chút tiếng tăm. trông thấy mấy tên đàn em đang nhìn mình bằng ánh mắt dần mất thiện cảm, Gi-hun đành buộc bản thân phải hạ giọng :
"phải, mày nói không sai Chun Ae à, mày nói không sai..."
"tất nhiên rồi"
hắn nhìn Chun Ae đang bày ra vẻ mặt đểu cáng, âm thầm chửi tục trong bụng, nhưng ngoài mặt vẫn là cố giữ bình tĩnh mà nói tiếp :
"nhưng nếu tao đem thứ đó về đây được, thì mày phải quỳ xuống và liếm mũi giày của tao"
"còn....nếu mày không đem về được ?"
![](https://img.wattpad.com/cover/313200596-288-k40169.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
tầng 6
Fanfictionchuyện về Minho có một cục bông tên Boo ‼️tất cả tình tiết trong fic đều là trí tưởng tượng, hoàn toàn không có thật, có thể gây khó chịu. fic đã qua chỉnh sửa vài chi tiết.